Trang Hạo Nhiên xoay ngườiđã nhìn thấy Tô Thụy Kỳ đến rồi, hiểu rõ tâm ý của anh đối với Đường Khả Hinh, lập tức hơi buông cô ra đứng lên,ngượng ngùng nhìn về phía anh, cười nói: "Cậu chủ Tô."
Đường Khả Hinh nhìn thấy Tô Thụy Kỳ, khuôn mặtửng đỏ.
Tô Thụy Kỳ thản nhiênliếc mắt nhìn Trang Hạo Nhiên một cái, mới mỉm cười gật đầu, chậm rãi bước qua bên cạnh anh, đi tới trước mặt Đường Khả Hinh, ngồi xuống bên giường nhìn cô, vươn tay nắm nhẹ bàn tay nhỏ bé của cô, quan tâm nói: "Em ổn không?".
Đường Khả Hinh nhìn Tô Thụy Kỳ, mỉm cười gật đầu.
Tô Thụy Kỳ thâm tình nhìn cô, lập tức đứng dậy, bất ngờ ôm đầu Đường Khả Hinh, kê gối cho cô nằm trên giường, mới nói: "Bây giờ em đang bị trúng độc, tư thế nghỉ ngơi này sẽ làm cho não bộ của em càng tê buốt. Em vốn là người khi bị đaunhất định sẽ không nói cho người khác biết... Bị thương như thế nào cũng xem như không có gì".
Trang Hạo Nhiên nghe lời này, hơi quay đầu nhìn anh một cái.
"Em không sao... Anh không cần lo lắng cho em..." Đường Khả Hinh thoải mái nằm trên giường, nhìn anh mỉm cười nói: "Thực sự em đã khỏe nhiều rồi".
"Em có khỏe không, không phải do em định đoạt..." Tô Thụy Kỳ nói xong, nắm tay cô, chuyên chú im lặngbắt mạch cho cô.
Đường Khả Hinh nhìn dáng vẻ của anh như vậy, đột nhiên cười.
Trang Hạo Nhiên nhìn một màn này, có chút trầm mặc.
Bác Dịch đi tới bên cạnh anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645953/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.