Đường Khả Hinh im lặng đi tới phòng thư kí, nhớ tới Trang Hạo Nhiên lạnh lùng mới vừa rồi, nét mặt của cô bình tĩnh, bất đắc dĩ, nhưng vẫn tiếp nhận loại cảm giác này thật sâu.
“Văn kiện chết này ở đâu?” Tiêu Đồng lục tìm tài liệu Trang Hạo Nhiên muốn xem ở trong ngăn tủ.
“Tài liệu gì?” Đường Khả Hinh đi vào phòng làm việc, nhìn Tiêu Đồng, ngạc nhiên hỏi.
“Chính là tài liệu thưởng thức rượu đỏ lão đại muốn tìm!” Tiêu Đồng quỳ gối trước tủ sau chỗ ngồi của mình, không ngừng lật tài liệu, nói: “Tôi nhớ rõ ràng trước kia tôi đặt ở trong ngăn kéo, tại sao lạc mất?”
Đường Khả Hinh nghe vậy, liền vội vàng chạy tới, tìm nói: “Tôi tìm cho chị.”
“Không cần! Cô nghỉ ngơi một chút đi, tôi lại tìm thử một chút!” Tiêu Đồng hơi phiền não nói: “Chuyện phía sau rượu đỏ, vốn do cái tên Sở Nhai phụ trách, nhưng hôm nay anh ấy xin nghỉ, nói uống rượu cả buổi tối nhức đầu, cũng rất đáng thương, lão đại làm phần công việc kia cho anh ấy! Vốn là ngày hôm nay lão đại có rất nhiều chuyện. Ôi, đồng hai người đàn ông đáng thương!”
Đường Khả Hinh lặng lẽ nghe lời này, suy nghĩ một lát, rốt cuộc chậm rãi đứng lên, nhớ tới bộ dáng Trang Hạo Nhiên lúc nảy quả thật có chút tiều tụy, liền nhẹ nhàng đi ra phòng thư kí, đi tới phòng giải khát.
Lúc này, sắp gần trưa, phòng giải khát đang náo nhiệt.
Đường Khả Hinh mỉm cười đi vào, đi tới trước ngăn tủ chuyên dụng, lấy bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645675/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.