"Anh buông em ra! !" Đường Khả Hinh bị Trang Hạo Nhiên cương quyết đẩy vào trong chiếc Pikes Peak, cô tức giận đánh vào người anh, thậm chí còn muốn xoay người về phía cửa xe bên kia đi ra ngoài.
"Tay em đang bị thương! ! Không nên tùy hứng như vậy! !" Trang Hạo Nhiên vừa dứt lời, lập tức ôm chặt thân thể cô, cảm giác được gió biển, mang theo một chút mưa phùn nhẹ nhàng bay đến, liền nghiêng người nhấn nút chỗ tay lái xuống, để cho chiếc cánh kim loại dựng lên, che bên trong xe lại, một lần nữa đem hai người bọn họ nhốt trong thế giới nho nhỏ kia.
"Anh buông em ra! ! Em ghét anh! ! Em căm ghét anh! ! Em hận mỗi người các anh!" Đường Khả Hinh tối nay đã khổ sở đau thương rơi lệ, tức giận lại muốn đẩy anh ra!
"Đường Khả Hinh! !" Trang Hạo Nhiên nắm chặt bả vai cô, đột nhiên tức giận kêu to: "Em có thể đừng kích động như vậy, nghe anh giải thích được không? Chỉ một phút thôi! ! Một phút thôi có được không?"
“Một phút em cũng không cho anh! !" Đường Khả Hinh nhìn anh nói to! !
Trang Hạo Nhiên vừa nghe lời này, hai mắt nóng lên, liền có chút bực tức nghiêng người, đẩy cửa xe bên kia ra nói: "Kích động như vậy, lại còn không tin người khác, vậy em đi đi!"
"Đi thì đi! !" Đường Khả Hinh không nói hai lời, liền xoay người muốn ra khỏi xe.
"Em..." Trang Hạo Nhiên thật sự hết cách tiến lên, từ phía sau ôm chặt hông cô, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645636/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.