Mưa tiếp tục rơi xuống.
Đường Khả Hinh vẫn đứng ở tảng đá đầu kia, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, cả người anh đã ướt đẫm rồi, nhưng vẫn nằm ở trong mưa to, ánh mắt nóng rực nhìn về phía mình, cô không lên tiếng, nuốt cổ họng khô rát, mặc cho nước mưa trút trên người của mình, giọt mưa chảy xuống, cuối cùng vẫn nhấc đuôi váy thật dài, chân trần, từng bước từng bước đi về phía anh. . . . . .
Trang Hạo Nhiên nằm ở trong mưa, cười khẽ.
Cả người Đường Khả Hinh rét lạnh, thở hổn hển, đạp từng tảng đá đi tới trước mặt của anh, nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh ướt đẫm, nước mưa chảy xuống, không có cách nào, chỉ đành phải vươn tay nắm tay của anh, dùng sức, nói: "Lên."
Trang Hạo Nhiên thở mạnh một hơi, được cô kéo lên, rốt cuộc chống mạnh thân thể, đứng lên.
Hai người đứng trong mưa nhìn nhau thêm vài lần, cũng mệt mỏi không muốn lên tiếng, cùng dắt díu, đạp lên tảng đá lớn, loạng choạng từng bước từng bước đi về phía trước.
Mưa tiếp tục xuống.
Ngoài cửa sổ ‘Phòng tổng thống' tiếp tục truyền đến tiếng mưa rơi, ào ào ào. Không biết Du thuyền đã quay lại từ lúc nào, ánh đèn lập lòe, chiếu sáng trong bầu trời đêm.
Chỉ là, ánh đèn có chút mờ nhạt.
Bên trong nhà, ánh đèn thật ấm áp.
Trên lầu vang lên tiếng cửa mở.
Trang Hạo Nhiên mặc áo len màu trắng cổ chữ V, quần thường màu trắng, dùng khăn lông trắng, vừa lau tóc ướt đẫm, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645385/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.