“Mau dậy đi. . . . . . Tôi còn muốn anh đi theo tôi đi dạo phố một chút đấy.” Tiếng của Cố Di lại từ trên lầu truyền tới.
Trang Hạo Nhiên tiếng thở dốc nặng nề mệt mỏi truyền đến, cuối cùng vẫn truyền đến âm thanh rời giường cùng tiếng bước chân trầm trầm.
Đường Khả Hinh đứng ở dưới lầu, im lặng đem hộp giữ tươi đặt ở trên bàn trà, nắm túi xách, đặt ở bên ghế sa lon, mới đi vào trong phòng bếp, đầu tiên nhanh chóng vo gạo, nhanh chóng nấu cơm, sau đó muốn mở hộp giữ tươi ra, mới phát hiện hộp giữ tươi ở bên ngoài, liền nhanh chóng đi ra phòng khách, vừa muốn cầm hộp giữ tươi lên, cũng đã nghe được trên lầu truyền tới tiếng cười ngọt ngào của Cố Di, cô liền sâu kín ngẩng đầu lên. . . . . .
Trang Hạo Nhiên rửa mặt xong, vẫn mặc áo ngủ trắng, khuôn mặt tiều tụy, hết sức mệt mỏi, đôi tay cắm trong túi áo ngủ, thở dài một cái, vẫn rất mệt mỏi nhìn dưới lầu, lại thấy Đường Khả Hinh đứng ở bên ghế sa lon, đang nhìn mình, dừng bước lại, mặt không lộ vẻ gì nhìn về phía cô.
Đường Khả Hinh nhìn trong tròng mắt anh lộ ra lạnh nhạt, cô lại hết sức khó xử vừa định hỏi anh, lại nhìn thấy khóe miệng bên trái của anh sưng đỏ, thậm chí khóe môi còn rách ra, còn có một chút máu, cô thở hốc vì kinh ngạc, kinh ngạc nhìn về phía anh, gọi: “Tổng Giám đốc! Mặt của anh. . . . . .”
Cố Di dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645300/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.