Đêm mùa thu có chút nặng nề, giống như không khí lạnh lẽo áp xuống.
Phố xá sầm uất, không chút nào không bị ảnh hưởng, khắp nơi ánh đèn màu xanh, hồng, cam và đèn đường màu vàng chiếu sáng lấp lánh, nơi xa thân cây tương tư quấn bóng đèn nhỏ nhấp nháy nhiều màu sắc, bên đường một dòng song nhỏ đã bắt lên boong tàu, nhà hàng tây bày ghế sa lon màu đỏ thẫm và bàn ăn ở trên sàn tàu, đặt bình sứ trắng nho nhỏ cắm hoa hồng màu đỏ thẫm, cây tương tư lay động bong hoa, rơi một chút rơi vào trên bàn ăn, khách ngồi tại chỗ, mỉm cười nâng ly, ăn cơm, đầu kia quán rượu truyền đến tiếng hoan hô xem bóng.
Trên đường, người đến người đi.
Chú hề MacDonald vẫn lộ ra khuôn mặt tươi cười ngàn năm, nhìn người đi đường qua lại, phân phát tờ quảng cáo.
Một cửa hàng boutique nào đó đi ra ba cô gái thanh xuân khả ái, mặc áo khoác ngoài vừa dầy vừa nặng, không ngừng thổi khí trắng, thật vui vẻ nắm tay nhau, cùng nhau đi về phía trước.
Tưởng Thiên Lỗi và Đường Khả Hinh tay trong tay, mười ngón tay nắm chặt đi ở trên đường, nhìn người đi đường lui tới mới phát hiện, hạnh phúc thật sự bình thản.
Hai người nhìn nhau, không nhịn được cười.
Một mùi vị kem tươi truyền đến.
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước, quả nhiên thấy Kentucky và MacDonald đối lập nhau ở xa xa, ánh đèn hai nhà phòng ăn cũng chiếu sáng rực rỡ, liền tò mò cười hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645284/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.