Laurence dẫn hai người Đường Khả Hinh và Cổ Tinh lui ra, mỉm cười xoay người, mới nhìn bọn họ nói: “Không ít khách hàng, đôi khi tâm trạng của bọn họ không tốt, không muốn ăn gì, nhưng không cần loạn, bởi vì trách nhiệm của chúng ta chính là dụng tâm giới thiệu cho khách rượu và món ăn ngon thích hợp với bọn họ. . . . . .”
“Vâng!” Đường Khả Hinh và Cổ Tinh đồng thời gật đầu.
“Tốt.” Laurence mỉm cười gật đầu, lại nhìn về phía họ nói: “Lúc nảy hai người đã gặp ba vị khách này, về phần tâm trạng và cảm thụ của bọn họ, tôi tin ánh mắt của hai người cũng nhìn thấy, hiện tại hỏi hai người có đề nghị gì hay, giới thiệu cho bọn họ loại rượu ngon như thế nào và đề cử loại món ăn thích hợp với bọn họ?”
Cổ Tinh nghe xong, suy nghĩ một chút, liền cười nói: “Tôi có chủ ý.”
Laurence nhìn cô một cái, cười cười gật đầu, lại xoay người hiền lành nhìn về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh nhớ lại nét mặt và thái độ Ủy viên Trương mới vừa rồi, đột nhiên không nói lời nào.
“Khả Hinh?” Laurence gọi cô.
“À?” Đường Khả Hinh chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía Laurence.
“Cô có đề nghị nào không?” Laurence lại nhìn về phía Đường Khả Hinh, mỉm cười hỏi.
“Tôi . . . . .” Đường Khả Hinh tạm thời không có chủ ý, chỉ sửng sốt nhìn về phía Laurence.
Cổ Tinh không lên tiếng, nhếch miệng mỉm cười.
“Suy nghĩ thật kỹ. Cho hai người 30 phút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645244/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.