Trong chớp mắt Đường Khả Hinh, căng thẳng ngẩng đầu lên nhìn về phía Tưởng Vĩ Quốc, hai con ngươi nhanh chóng nhấp nháy.
Nhã Tuệ cũng lo lắng nhìn về phía Đường Khả Hinh, bí mật có liên quan đến chai rượu đỏ, cô chưa bao giờ biết được, chỉ cảm giác người bạn thân trước mặt, nhiều năm qua bảo vệ chai rượu đỏ này thật chặt, giống như dòng máu chảy trong thân mình. . . . . .
Trang Hạo Nhiên mang theo chút nghi ngờ, nhìn về phía Đường Khả Hinh.
“Chuyện này. . . . . . Chai rượu này là tôi trộm được. . . . . .”
Ba năm trước đây, trong đêm tối đó, mưa phùn bay, xuyên qua âm thanh vụn vỡ, đâm vào trong đầu Tưởng Thiên Lỗi, anh cũng nghi ngờ nhìn vẻ ẩn nhẫn khó chịu của Đường Khả Hinh, vẻ mặt căng thẳng luống cuống, trầm ngâm suy nghĩ, liền chậm rãi muốn đi về phía chai rượu đỏ kia, nhưng có một bóng dáng chặn, anh ngẩng đầu lên. . . . .
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn anh.
Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng nhìn anh, hỏi: “Làm gì?”
“Đây là bí mật riêng của cô ấy, có quan hệ gì với ai?” Trang Hạo Nhiên nhìn Tưởng Thiên Lỗi, hai mắt thoáng qua một chút sắc bén, nhưng vẫn mỉm cười nói.
Tưởng Thiên Lỗi ngẩng đầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên có chút cường thế, mỉm cười nói: “Thế nào? Cậu thật cảm thấy cậu đã đi vào cuộc đời của cô ấy, có thể chi phối tất cả mọi thứ của cô ấy, bao gồm suy nghĩ và bí mật?”
Trang Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645215/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.