“Không chịu hả! Đứng lên cho tôi, lập tức! Mau!” Trang Hạo Nhiên không có thời gian, lập tức kéo cô rời khỏi giường, nói!
Đường Khả Hinh đột nhiên gấp đến độ kiến bò trên chảo nóng, nhìn Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt đau khổ không nhịn được nói: “Tổng Giám đốc. . . . . . Anh. . . . . . Anh. . . . . .”
“Đừng nói gì! Đi rửa mặt, chúng ta cùng đi!” Trang Hạo Nhiên lập tức nắm chặt bả vai Đường Khả Hinh, lập tức muốn đẩy cô đi ra ngoài. . . . . .
Dưới tình thế cấp bách, Nhã Tuệ ngăn ở trước cửa phòng, nhìn hai người bọn họ, miễn cưỡng mỉm cười, mới nói: “A. . . . . . Chuyện này. . . . . .”
“Trước hết phải làm rõ, có thời gian nói sau!” Trang Hạo Nhiên lập tức đẩy Đường Khả Hinh, giống như chồng đẩy vợ đi ra ngoài.
Nhã Tuệ bất đắc dĩ né người, không thể tin nổi suy nghĩ lời nói của Trang Hạo Nhiên, có thời gian nói sau, cô im lặng cười một tiếng, mắt đang không ngừng đảo quanh, đang suy nghĩ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Trang Hạo Nhiên đẩy Đường Khả Hinh ra khỏi phòng, thấy Tưởng Vĩ Quốc và Tưởng Thiên Lỗi cùng ngồi ở trên hai chiếc ghế sa lon duy nhất trong phòng khách, vẻ mặt lạnh lùng, đồng thời hơi quay đầu nhìn mình, anh lập tức từ phía sau bả vai Đường Khả Hinh, cười nói: “Mọi người ngồi trước một lát, chúng tôi đi rửa mặt một cái sẽ ra.”
“Cùng. . . . . . Cùng. . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645212/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.