“Đến lượt anh !” Đường Khả Hinh cũng muốn đùa.
Trang Hạo Nhiên nghe xong, đột nhiên mỉm cười, nói: “Tốt.”
Đường Khả Hinh lập tức quay đầu đi.
Trang Hạo Nhiên im lặng nhịn cười đi vào phòng bếp, đi qua trước bàn ăn, cầm một ly nước sôi để nguội uống…, sau đó đi vào tủ lạnh, dùng tay lấy ra một chai nước khoáng uống…, lại dùng tay lấy ra một chai hồng trà ướp lạnh uống…, sau đó lại cầm nước khoáng uống một hớp nhỏ, rồi lại cầm lên một chai nước khoáng uống…, ho khan một tiếng, vặn nắp xong, mới chậm rãi đi ra phòng ăn, đi tới sau lưng Đường Khả Hinh, mở đôi tay, mỉm cười nói: “Đến đây đi.”
Đường Khả Hinh chậm rãi xoay người, đột nhiên có chút dịu dàng nhìn về phía anh, nói: “Chúng ta . . . . . Nhảy một bản chứ?”
Trang Hạo Nhiên hé môi mỏng, nhịn cười nhìn cô.
Đường Khả Hinh đưa tay cầm hộp điều khiển từ xa, nhấn nhẹ, tiếng nhạc jazz du dương truyền đến.
Đường Khả Hinh đột nhiên dí dỏm mỉm cười, đến gần trước người của anh, vươn tay, ôm nhẹ cổ của anh, mắt to, sáng lấp lánh nói: “Nhảy với tôi. . . . . . Mau!”
Trang Hạo Nhiên không lên tiếng, nín cười suy nghĩ một chút, ngay lập tức vươn tay ôm nhẹ eo của cô, bước chân nhẹ nhàng di động, cùng với cô nhẹ nhàng xoay tròn ở trong phòng khách chật hẹp.
Hai người dịu dàng nhìn nhau.
Đường Khả Hinh di chuyển theo bước chân Trang Hạo Nhiên, nhìn người đàn ông tao nhã, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645155/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.