Sáng sớm hôm sau.
Ánh mặt trời vẫn rực rỡ, xinh đẹp chiếu vào từng nhà, phát ra tia sáng ấm áp.
Đường Khả Hinh chậm rãi mở mắt, nhìn ánh sáng ấm áp chiếu rọi cả căn phòng, tia sáng giống như cột ánh sáng nhảy múa theo gió, mùi hoa Mộc Lan ngoài cửa sổ bay vào, hòa vào trong gió phất phới, xáo động cả không gian thật nhỏ, nhớ tới ngày hôm qua có một người đàn ông, đẩy cánh cửa sổ ra cho mình, ôm chặt mình, nằm ở trên giường, ánh mắt dịu dàng, chậm rãi cúi xuống, mút đôi môi mềm mại của cô, đầu lưỡi cuồng nhiệt xông vào khoang miệng cô, hơi thở hai người nóng bức, dụ hoặc lẫn nhau. Môi anh trượt qua vết sẹo màu hồng nhẹ nhàng hôn lấy, rồi đến vành tai, vùi đầu vào gian cổ của cô mút hương thơm da thịt, đôi tay anh cách lớp quần áo bắt đầu vuốt ve, dần dần vén áo của Đường Khả Hinh, môi tiếp tục dời xuống, lướt qua bộ ngực đầy đặn, đến chiếc bụng mảnh khảnh, đầu lưỡi khẽ liếm da thịt mềm mại, ánh mắt Đường Khả Hinh trở nên mê ly, anh tiếp tục đưa tay đi xuống, xoa nhẹ mông của cô, thậm chí vươn tay dò vào giữa hai chân cô.
Một bàn tay nhỏ bé nắm cổ tay của anh.
Động tác của anh ngừng lại, thẳng người, ánh mắt nóng bỏng nhìn cô.
Đường Khả Hinh cũng có chút căng thẳng, lo sợ thở hổn hển, nhìn anh.
Tưởng Thiên Lỗi nhìn ánh mắt cô mê man, có một chút sợ hãi và lùi bước, anh chớp mắt, xẹt qua nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2645048/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.