"Tổng Giám đốc đang ở Câu lạc bộ. . . . . ." Đông Anh mỉm cười nói.
"Hả?" Như Mạt ngạc nhiên nhìn về phía Đông Anh nói: "Hiện tại anh ấy ở trường đua ngựa?"
"Đúng vậy." Đông Anh lại nhẹ nhàng đáp lời.
Như Mạt có hơi thất vọng nói: "Nếu như vậy, vậy tôi đi về trước."
Đông Anh mỉm cười nói: "Cô đã đến rồi, hôm nay phòng ăn nhã các có món ăn mới nhất, không bằng mời Như Mạt tiểu thư đi qua thưởng thức?"
"Không cần. . . . . ." Như Mạt có hơi thất vọng muốn xoay người đi khỏi.
"Như Mạt tiểu thư mời. . . . . ." Đông Anh lại mỉm cười xin phép cô đi trước.
Như Mạt tò mò nhìn cô một cái, chỉ đành bảo người giúp việc ở phía sau lưng không cần đi theo, cô nhấc khẽ đuôi váy, theo Đông Anh vào thang máy, nhấn tầng lầu Nhã Các nhà hàng tây.
Cửa thang máy mở ra.
Đông Anh mỉm cười mời Như Mạt đi ra thang máy.
Như Mạt nhìn cô một cái, có hơi nghi ngờ mỉm cười, nhấc khẽ đuôi váy, dọc theo đại sảnh trang nhã, bước lên thảm màu tím, theo thói quen đi về phía phòng VIP trang nhã, nhưng Đông Anh lại xua tay mời Như Mạt xoay người đi vào "phòng cảnh biển", Như Mạt lại kinh ngạc nhìn về phía Đông Anh, dịu dàng nói: "Đông Anh, cô cũng biết, tôi cũng không thích dùng cơm trong phòng, tôi sẽ không thoải mái. . . . . ."
"Biết rồi, mời cô vào. . . . . ." Đông Anh mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644986/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.