“Tốt!” Nhã Tuệ và Khả Hinh hai người rất thân mật ôm nhau, cười thật vui vẻ nói: “Cà tím!”
Đèn flash lóe lên!
Lại ra một tấm hình!
Người đàn ông đẹp trai giao hai tấm hình cho họ.
“Cám ơn anh!”.
“Không cần khách sáo” Người đàn ông đẹp trai nhìn thoáng qua các cô, liền mỉm cười đi khỏi.
Vừa đúng lúc, nhân viên Công ty chuyển phát nhanh đã tới, hai người bọn họ vui vẻ gửi đồ về quê, cùng nhau điền địa chỉ gởi, thậm chí ở trong quần áo nhét vào một tấm hình chụp rất ngọt ngào, sau đó mới hài lòng nở nụ cười, nhìn chiếc xe chuyển phát nhanh vừa đi, Nhã Tuệ mới nhìn Khả Hinh cười nói: “Làm xong những việc này, tôi cũng khát muốn chết, tôi đi mua nước uống…, sau đó đi ăn cơm!”
“Chờ một chút…! !” Đường Khả Hinh lập tức kéo Nhã Tuệ lại cười nói: “Chờ một chút rồi đi ăn cơm! Còn có người chưa tới!”
Nhã Tuệ ngạc nhiên nhìn về phía Khả Hinh hỏi: “Ai vậy?”
“Chẳng phải cô nhìn sẽ biết?” Đường Khả Hinh nhìn về phía trước.
Nhã Tuệ xoay người lại, nhìn thấy Trần Mạn Hồng mặc một bộ đồ công sở màu đỏ thẫm bó sát người, trang điểm tỉ mỉ, buộc tóc đuôi ngựa thật cao, đeo kính đen, mang túi xách "Dior" màu đen, vừa đi trong nắng, vừa nhìn Tiểu Nhu ở sau lưng tức giận nói: "Cô không có uống sữa à? Quạt không có một chút gió nào!"
"Vâng, vâng vâng!" Tiểu Nhu mặc váy ngắn cao bồi liền thân màu xanh dương, mang giày thể thao màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644973/chuong-254-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.