Ánh đèn thủy tinh chợt sáng lên toàn trường, một tràng tiếng vỗ tay cuồng nhiệt vang lên như sấm!
Tân khách có mặt không khỏi vỗ tay khen ngợi.
Tô Thụy Kỳ mỉm cười đứng lên, hướng tân khách gật đầu ngỏ ý cảm ơn, trong hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, một bài hát mừng sinh nhật lãng mạn của Pháp cũng vang lên, khách quý có mặt hướng về phía Tô Thụy Kỳ chúc sinh nhật vui vẻ, đưa quà tặng của mình, Tô Thụy Kỳ bảo quản gia thu nhận nói tiếng cám ơn, sau đó thấy Cố Tình cũng lộ ra nụ cười có chút mất mát đi về phía Tô Thụy Kỳ.
Tô Thụy Kỳ cũng mỉm cười nhìn về phía cô, giống như anh trai nhìn em gái.
Lúc này Cố Tình mới hiểu được ánh mắt của anh, có chút đau lòng cười cười, tay nâng hộp quà của mình đưa đến trước mặt của Tô Thụy Kỳ, nói: “Anh Tô (cô luôn gọi như vậy),đây là quà của em tặng cho anh. . . . . .”
Tô Thụy Kỳ mỉm cười nhận lấy này hộp quà, nhìn cô một cái, mới thật cẩn thận mở ra, nhìn thấy ở bên trong chỉ là một tấm thiệp đơn giản, toàn bộ dùng các loại nụ hoa nhỏ làm thành thiệp, anh có chút ngạc nhiên lấy tấm thiệp mở ra, liền thấy có một tấm hình mình và cô chụp chung, cắt thành hình trái tim, xung quanh vòng hoa dán đầy hoa forget me not màu xanh nhạt, lòng của anh hơi ấm áp ngẩng đầu nhìn về phía Cố Tình.
Cố Tình hơi mếu máo, ủy khuất cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644942/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.