Rốt cuộc ly rượu thứ nhất cũng đầy, chuyên gia hầu rượu lập tức tiến lên, tiếp thay công việc cho Trang Hạo Nhiên, cầm lấy chai rượu sâm banh tiếp tục rót đầy tháp ly. . . . . .
Laurence nắm chai rượu sâm banh Hồ đào, dần dần nghiêng thân chai, chú ý đến bọt bong bóng, để cho miệng chai chạm nhẹ vào miệng ly, dịch rượu màu vàng dịu chậm rãi chảy xuống trong ly Tulip chân cao, bọt bong bóng giống như cát mịn dần dần bao phủ phía trên dịch rượu.
Đường Khả Hinh kêu khẽ một tiếng.
Thái Hiền mỉm cười nhìn về phía cô hỏi: "Chuyện gì?"
Đường Khả Hinh kinh ngạc nhìn bọt rượu trong ly giống như cát mịn, sâu kín nói: "thật sự là một loại rượu ngon, bọt có thể rất mịn, phối hợp mùi sữa trong rượu, vào trong miệng nhất định rất tuyệt vời. . . . . ."
Đánh giá tinh tế này truyền vào trong tai Laurence, ông lão hiền lành chậm rãi ngẩng đầu lên, ngay sau đó ánh mắt nhìn thấy Khả Hinh, ông mỉm cười, nói: "Đường Khả Hinh?"
"Vâng!" Đường Khả Hinh lập tức rất cung kính đứng lên.
"Tới đây. . . . . ." Laurence mỉm cười khẽ gọi cô.
Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên cùng quay đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh giống như bị hấp dẫn đứng lên, sâu kín đi về phía Laurence, Laurence không nói lời nào, chỉ nắm chai rượu, nhẹ nhàng rót dịch rượu vào trong một cái ly khác, giống như cát mịn chậm rãi chảy ra, đậm đặc nhưng không sệt, trong quá trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644854/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.