"Tô Thụy Kỳ! Anh biết kiếp trước phụ nữ là cái gì không?" Nhậm Tử Hiền tay cầm túi xách, nhìn về phía Tô Thụy Kỳ! 
Tô Thụy Kỳ im lặng nhìn cô. 
Nhậm Tử Hiền nhìn Tô Thụy Kỳ nói: "Kiếp trước phụ nữ là con mèo! Cô ấy có thể dễ dàng ngửi được mùi thơm của phụ nữ khác ở thân thể đàn ông, còn có móng vuốt, thậm chí nước bọt. Bọn họ có thay đổi, cũng chỉ có phụ nữ mới có cảm nhận được, đàn ông luôn làm chủ chính mình! ! Cho dù Đường Khả Hinh xảy ra bất cứ chuyện gì, cô ấy cũng tuyệt đối không thể nào ở chung một chỗ với Tưởng Thiên Lỗi! ! Thế giới của anh ấy rất lớn, sự nghiệp của anh ấy rất lớn, gia tộc của anh ấy rất lớn! Tình yêu của anh ấy cũng rất lớn, tôi đã như thiêu thân lao đầu vào lửa rồi, cho nên Đường Khả Hinh cũng đừng hy sinh nữa!" 
"Cô nghĩ quá nhiều!" Tô Thụy Kỳ nhìn về phía Nhậm Tử Hiền nói. 
Nhậm Tử Hiền nhìn về phía Tô Thụy Kỳ cười nói: "Cho nên tôi mới tới đây nhắc nhở cô ấy! ! Không để cho cô ấy suy nghĩ quá nhiều! Bởi vì tôi không muốn đấu với cô ấy! Bởi vì tôi đấu với Như Mạt, tôi đã mệt mỏi lắm rồi! !" 
Tô Thụy Kỳ cau mày nhìn về phía cô. 
Nhậm Tử Hiền lạnh lùng đứng ở bên đường nhìn từng đóa hoa sen màu hồng, phát ra mùi hương thanh khiết, cô lại nghiêm nghị nói: "Cuộc đời tôi thống hận nhất là người yếu ớt, lại giả vờ kiên cường, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644837/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.