Tô Thụy Kỳ đi vào trong nhà, chợt cảm thấy gian phòng nhỏ này lạnh như băng, theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn về phía máy điều hòa không khí trên tường, 15 độ C, anh a một tiếng nở nụ cười, lúc này mới nhìn thấy cái bàn nhỏ bên cạnh để rất nhiều tài liệu xốc xếch, anh có chút tò mò cầm lên một phần tài liệu, thấy là tài liệu liên quan đến rượu đỏ, phía trên có chữ viết rất xinh đẹp của Khả Hinh, anh vừa nhìn vừa cười nhẹ.
Nhã Tuệ đứng ở cửa phòng bếp, nhìn về phía Tô Thụy Kỳ, khách khí cười hỏi: "Cậu chủ Tô, anh ăn cay được chứ?"
"Tôi ăn sao cũng được. Cám ơn." Tô Thụy Kỳ ngồi ở trên ghế sa lon, vừa nhìn chữ viết Khả Hinh ghi chép, vừa quay đầu nhìn về phía Nhã Tuệ mỉm cười nói.
Nhã Tuệ cười miễn cưỡng, thầm nghĩ anh thật coi nơi này là nhà mình.
"Tôi thích ăn cay! Quản lý Lưu!" Tiểu Nhu đứng ở trên ban công, lột lá bắp cải trải trên ban công sạch sẽ, quay đầu nhìn về phía cô cười nói.
Nhã Tuệ không khách khí nhìn về phía cô nói: "Không có hỏi cô!"
Tiểu Nhu bật cười hi hi hi, thật vui vẻ lột lá bắp cải, hỏi: "Đúng rồi, Khả Hinh đi đâu rồi? Vẫn chưa về sao? Hôm nay quản lý chúng tôi vẫn còn hỏi cô ấy rời khỏi khách sạn có nhớ chúng tôi hay không?"
Tô Thụy Kỳ lật xem tài liệu, nghe nói như thế, liền tò mò nhìn về phía Tiểu Nhu nói: "Xin hỏi. . . . . . Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644822/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.