Gió lốc cuồng loạn vẫn quét khắp nơi! 
Đường Khả Hinh đột nhiên chớp mắt, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi ở dưới lầu. 
Tưởng Thiên Lỗi cũng đứng yên ở trong mưa gió, mặc cho nước mưa cuồngloạn vỗ vào trên thân thể anh, anh cũng không nhúc nhích nhìn cô! 
Đường Khả Hinh cố nén cảm xúc đang trào dâng trong thân thể, không nhìnanh nữa, mà xoay người chuẩn bị đi vào phòng khách, dừng bước lại nhìnNhã Tuệ và Tiểu Nhu, bọn họ đang đứng ngơ ngác ở tại cửa ra vào, im lặng nhìn mình, cô im lặng không lên tiếng, đi qua bên cạnh của các cô, xoay người đi vào trong phòng khách tối đen, cũng không mở đèn, trực tiếpngồi trên ghế sa lon, phiền muộn. 
Khuôn mặt Nhã Tuệ giận dữ đi tới, tách một tiếng, bật đèn lên, nhìn bộdạng bướng bỉnh của Khả Hinh, cô tức giận nghiến răng nghiến lợi nói:"Tôi nói, tính tình nóng nảy chết tiệt của cô! ! Người sống trong xãhội, thân không thể tự chủ a! Tại sao cô luôn như thế? Luôn bướng bỉnhnhư thế? Tổng Giám đốc bảo cô làm như thế nào thì cô làm như thế đó làđược! Ngoan ngoãn nghe lời của anh ấy, một tháng cầm gần mười ngàn đồngtiền lương, có tiền cho mẹ của cô, có tiền cho dì, còn để dành một íttiền cho mình, không phải cô đã nói như vậy sao? Muốn để dành tiền mởcăn khách sạn nhỏ, mời khách uống rượu đỏ do mình chưng cất, mời kháchăn điểm tâm do chính cô làm. . . . . . Cô là một người có lý tưởng, làmsao cô có thể tùy ý như vậy? Không biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644713/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.