Trần Mạn Hồng và Tào Anh Kiệt sững sờ, quay đầu nhìn thấy Đường Khả Hinh và Tiểu Nhu lại từ trong quầy bar đi ra, chuẩn bị xách từng bó từng bóhoa Bách Hợp đi về phía hầm rượu, sắc mặt của Trần Mạn Hồng có chút lúng túng nói: "Tổng Giám đốc, rất xin lỗi. Bởi vì Khả Hinh là nhân viênmới, đang tiếp nhận học bổ túc cho nên còn chưa đi làm chính thức, bìnhthường lúc cô ấy không có chuyện gì làm cũng sẽ ở lại nhà hàng giúp đỡđồng nghiệp." 
Tưởng Thiên Lỗi im lặng không lên tiếng, lật một tờ thực đơn, nói: "Tại sao trong giờ làm việc lại làm việc này?" 
Trần Mạn Hồng lập tức giải thích: "Bởi vì hôm nay bộ phận cây cảnh giaohoa chậm trễ. Mà nhà hàng phải cắm hoa Bách Hợp buổi tối, cho nên mớităng thời gian, ngài chờ một chút, tôi lập tức bảo các cô ngưng việc." 
Mạn Hồng nói xong liền xoay người đi về phía Đường Khả Hinh và Tiểu Nhu. 
Trang Hạo Nhiên nhìn Tưởng Thiên Lỗi một cái, tiện tay cầm nước ấm uốngmột hớp nhỏ, để cho dòng nước trong lành dịu dàng chảy tràn trong khoang miệng, giống như lơ đãng hỏi: "Như Mạt có khỏe không?" 
Tưởng Thiên Lỗi ngừng tay, nhìn một món ăn nổi tiếng, nhàn nhạt ngẩngđầu lên nhìn Trang Hạo Nhiên, mỉm cười nói: "Lúc trước, cô ấy vẫn nhắctới cậu với tôi. Tôi cũng thiếu chút nữa quên mất, lúc cậu học mẩu giáo, vừa đúng cô ấy học lớp trên." 
Trang Hạo Nhiên dừng lại, hơi mỉm cười nhìn Tưởng Thiên Lỗi. 
Tưởng Thiên Lỗi cũng mỉm cười nhìn anh. 
"Đói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644645/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.