Trần Mạn Hồng phịch một tiếng, đẩy ra cửa phòng nghỉ ngơi, sau đó đem cả người Tiểu Nhu vứt vào trong, sau đó tức giận đến khuôn mặt vặn vẹo,run rẩy chỉ vào dáng vẻ Tiểu Nhu đang sợ hãi khóc lớn, vốn muốn caogiọng mắng, nhưng vừa nhìn thấy bộ dáng đáng thương của cô, cô hít vàomột hơi thật sâu, nhớ tới hôm nay ở ‘phòng tổng thống' bị Nhậm Tử Hiềnlàm nhục, cô tức giận dậm chân, thét một tiếng aaaaaaaaaaa chói tai rangoài: "Tại sao? Tại sao tôi phải thu nhận hai kẻ vô dụng như cô vàĐường Khả Hinh hả! !" 
Tiểu Nhu giật mình, sắc mặt cũng trắng bệch nhìn Trần Mạn Hồng, nói: " Quản lý. . . . . . Quản lý. . . . . . Quản lý. . . . . ." 
"Xảy. . . . . . xảy. . . . . . xảy ra chuyện gì?" Tào Anh Kiệt vội vàngcùng hai trưởng kíp đi tới, lập tức nhìn thấy Trần Mạn Hồng tức giậnnghiến răng, muốn vung roi, lần này quá nghiêm trọng, Tào Anh Kiệt vộivàng đi lên trước, bắt được bả vai của cô nói: "Này, này, này! Có chuyện từ từ nói!" 
"Tôi không có cách nào từ từ nói! Tôi bị hai kẻ vô dụng này làm cho mấthết mặt mũi rồi ! Cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng chán nản như vậy!Kể từ sau khi Đường Khả Hinh đến đây, tôi không ngừng xảy ra chuyện !Tôi thật sự rất hối hận, tôi hối hận muốn chết, lúc ấy tại sao muốn chứa chấp con bé vô dụng Đường Khả Hinh kia! !" Trần Mạn Hồng tức giận đếnsắc mặt cũng trắng bệch quay mặt sang, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644627/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.