"Thật xin lỗi, là lỗi của tôi, xin cô tha thứ. " Đông Anh hết sức ngượng ngùng, cúi đầu. 
Tử Hiền yên lặng nhìn bộ dáng Đông Anh ẩn nhẫn và kín đáo, lộ ra vô cùng trung thành, cô đột nhiên mỉm cười nói: "Trung thành là chuyện tốt, chỉ là làm người không nên quá đơn giản, phải lo trước tính sau." 
Sắc mặt của Đông Anh khẽ tái nhợt, khom người nói: "Vâng. Cám ơn Nhâm tiểu thư nhắc nhở." 
"Tha thứ cho tôi..tôi là một người cầu toàn, cho nên có lúc không thể chịu được người bên cạnh có tỳ vết, nhất là thư ký thân cận của Thiên Lỗi. Tôi và anh ấy đều đánh giá cô rất cao." Nhậm Tử Hiền cười nói hết lời liền nhẹ nhàng xoay người đi vào thang máy, để cho thư ký Lệ Na đóng cửa lại cho mình. 
Tất cả mọi người cũng không lên tiếng, đứng ở ngoài cửa khom người cúi chào. 
"Chậc chậc chậc." Trần Mạn Hồng đứng ở đầu kia lắc đầu, cười nói: "Nhìn đi? Đây chính là người phụ nữ lái chiếc Lamborghini 380 triệu, phải có thái độ không chút nào thỏa hiệp, ngay cả đàn ông cũng không thỏa hiệp. Có câu, thái độ của một người phụ nữ, quyết định tất cả." 
"Nhưng. . . . . ." Nhã Tuệ nhớ tới hình ảnh ở trong mưa ba năm trước đây, Như Mạt tựa vào trong ngực Tưởng Thiên Lỗi, dịu dàng như nước, cô tiếp tục sâu kín nói: "Nhưng đối mặt với người đàn ông này, cô ấy rất nghe lời chứ? Mới vừa rồi tôi có cảm giác dáng vẻ cô ấy như chuẩn bị chiến đấu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644624/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.