Năm nữ nhân viên phục vụ mặc đồng phục nhà hàng tây, áo sơ mi trắng, váy ngắn màu đen, mang giày cao gót ba cm, nghe theo lệnh của quản lý, liền đưa ra ngón tay ngọc thon dài sạch sẽ của mình. . . . . .
Đôi mắt đẹp của Trần Mạn Hồng chợt lóe, trong tay buông bỏ cây roi sắt thật dài, đi tới trước mặt nữ nhân viên phục vụ, rũ mắt nhìn thấy mười ngón tay ngọc thon dài của một nữ nhân viên phục vụ cũng trắng trẻo thon dài, nhưng móng tay sơn màu trắng, cô hừ khẽ một tiếng, chợt nhíu mày, nhìn cô gái trước mặt nói: "Đưa tay lên, ngửi móng tay của mình."
"À?" Tiểu Nhu có chút đáng thương ngẩng đầu lên nhìn Trần Mạn Hồng, khẽ cắn môi dưới, yếu ớt hỏi: "Tại sao?"
"Tôi bảo cô ngửi móng tay của mình một chút! ! Nói nhảm nhiều như vậy! !" Trần Mạn Hồng lập tức lạnh lùng nói! !
"A. . . . . ." Vẻ mặt Tiểu Nhu lập tức đau khổ giơ ngón tay của mình đặt ở cánh mũi nhẹ nhàng ngửi một cái, ngây ngốc nhìn quản lý nói: "Tôi ngửi rồi. . . . . ."
Mặt của Trần Mạn Hồng ngửa lên, nhìn Tiểu Nhu nói: "Ngửi thấy mùi gì không?"
Tiểu Nhu chớp mắt một cái, nói: "Không có a. . . . . ."
Ánh mắt của Trần Mạn Hồng tối sầm lại, nhìn cô chợt nhíu mày nói: "Cô ngửi không ra à? Tôi cho cô biết được nhé?"
Tiểu Nhu trợn to hai mắt, sau gáy thoáng lạnh lẽo, nhìn quản lý. . . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644534/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.