Tưởng Thiên Lỗi lập tức quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt của Đường Khả Hinh như vậy, hỏi: "Thế nào? Biết tôi à?" 
"Không biết!" Đường Khả Hinh lập tức ôm chặt chai rượu đỏ trong ngực, cúi đầu, rồi lại đột nhiên quay đầu nhìn anh nói: "Anh có cha và ông nội chứ?" 
Tưởng Thiên Lỗi nghe lời này, chậm rãi quay đầu, nhìn Đường Khả Hinh, lông mày nhướng lên, nói: "Cô không có mẹ và bà ngoại sao?" 
Đường Khả Hinh chớp mắt một cái, cảm thấy vấn đề này có chút nhàm chán nói: "Có!" 
Tưởng Thiên Lỗi tiếp tục ôm vai không để ý tới cô! 
"Anh. . . . . . Có phải cha của anh được gọi là Tưởng lão Tổng Tài hay không?" Con ngươi của Đường Khả Hinh trừng lớn nhìn Tưởng Thiên Lỗi, rất sốt ruột hỏi! Giống như bọn họ là bạn thân! 
"Không phải! !" Tưởng Thiên Lỗi lập tức quay đầu lại nhìn Đường Khả Hinh, sắc mặt lạnh lẽo nói! 
Đường Khả Hinh không lên tiếng, cúi đầu, suy nghĩ chuyện này có chút kì quái! 
Cảnh quan nhìn hai người bọn họ, cô hỏi tôi trả lời rốt cuộc đã ngừng lại, liền cầm bút máy muốn hỏi tiếp. . . . . . 
"Vậy ai là Tưởng lão Tổng Tài?" Đường Khả Hinh lại quay đầu nhìn Tưởng Thiên Lỗi, kỳ quái hỏi! 
Tưởng Thiên Lỗi đột nhiên có chút khó hiểu quay đầu nhìn cô, nghi ngờ nói: "Thế nào? Chẳng lẽ cô có thân thế mờ mịt? Là con gái ruột của cha tôi, hay là cháu gái ruột của ông nội tôi? Sau đó, có phải cô muốn trích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644465/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.