Cố Ninh Tinh đã trở về nhà, vừa về đến nhà Kháp Kháp đã chạy ra bảo Thành Nhiên đang ngồi lầm lầm lì lì ở bên trong từ trưa đến giờ để chờ cô về, còn không chịu ăn cơm luôn,
Cô nghe vậy liền nhanh chóng đi vào, thì quả nhiên như lời Kháp Kháp nói, thằng bé đang ngồi khoanh tay ủ mày lầm lì nữa, cô thật sự đây là lần đầu tiên nhìn thấy thằng bé như vậy,
Cô đi đến gần thằng bé mà gọi, "Nhiên Nhiên, con làm sao thế "
Thằng bé nghe tiếng cô, mà nhìn lên rồi lại lạnh lùng cúi mặt xuống, còn phồng má giận cô, cũng không hề lên tiếng,
Cố Ninh Tinh nhìn thằng bé đang là bộ dạng giận cô, nhưng cô không hề khó chịu mà hiểu ý của thằng bé hiện giờ, "Mami xuống bếp nấu chút gì đó cho con ăn, ăn no rồi thì nói cho mẹ biết vì sao con lại giận mẹ, đồng ý không "
Thằng về vấn là không nói một lời mà chỉ gật gật đầu vài cái, xem như đã đồng ý,
Sau đó Cố Ninh Tinh mới đứng lên, còn xoa đầu nó một cái, rồi mới quay đi vào trong bếp, tiếp đó cả Kháp Kháp và Emma cũng vào giúp,
Một lúc sau thì cô đã nấu đồ ăn xong xuôi, còn dặn dò Emma giúp mình đem ra ngoài bàn, "Emma, em giúp tôi bê những thức ăn lên đi nhé "
Emma gật đầu rồi sau đó bê những thứ thức ăn điều đặt ngoài bàn ăn, và rồi cuối cùng cô cũng nấu một bàn cơm cho buổi tối cả bốn người ăn,
Sau đó cô bước ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tong-tai-sung-lao-ba/1515039/chuong-92.html