Sắc mặt Sở Ngự Tây càng trởnên khó coi, anh lạnh lùng nói: "Tôi nói rồi, tôi đã sử dụng qua cáigiày rách đó, anh bằng lòng nhặt lại thì tuỳ anh."
"Đồng Đồngtrong sạch." Nhiễm Đông Khải nhàn nhạt mở miệng, sau khi nhìn thấy ýnghĩ đau đớn của Sở Ngự Tây, anh mỉm cười nói: "Nếu không phải cô ấy đột nhiên biến mất năm năm, tôi cũng sẽ không tìm lâu như vậy, ai ngờ cô ấy còn yêu tôi như thế, còn vì tôi mà sinh ra một đứa bé đáng yêu."
Nắm tay Sở Ngự Tây chậm rãi siết chặt, hiện tại chỉ muốn trở về biệt thự, mang người phụ nữ kia bóp chết.
"Tôi đã lường trước nếu như anh kiêu ngạo, nhất định sẽ không đụng vào người phụ nữ tôi đã đụng qua, cho nên không biết khi nào, anh mới có thể mang Đồng Đồng và Niệm Niệm trả lại?" Nhiễm Đông Khải dù bận nhưng vẫn ungdung hút thuốc, tao nhã bắn ra tro thuốc lá, dường như đối với hành động của Sở Ngự Tây rõ như lòng bàn tay.
Sở Ngự Tây kiềm nén muốnxông lên cho Nhiễm Đông Khải một quyền **, anh lạnh lùng nói: "Muốn mẹcon họ bình an, phải biết nên làm như thế nào!"
Nhiễm Đông Khảicười, anh dập điếu thuốc, hai tay bắt chéo, dựa lưng vào ghế: "Ý của anh là, muốn bắt mẹ con Đồng Đồng uy hiếp tôi, làm cho tôi tiếp tục lừa dối em gái bảo bối của anh? Anh không cảm thấy thế này có chút ích kỷ, hơnnữa còn quá hèn hạ sao?"
Sở Ngự Tây hừ lạnh một tiếng nói: "Đợiqua ngày mai, ngày kia tôi sẽ tự thả người, nếu như không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-toi-yeu-2-hop-dong-tan-nhan/529039/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.