"Em đúng là lòng tham khôngđáy..." Nhiễm Đông Khải khẽ mỉm cười, bàn tay dừng ở eo cô, đột nhiênkéo về phía mình, biến bị động thành chủ động, mang cô đè ở trên giườnglớn màu đen, chiếc váy dài màu đỏ của người phụ nữ xốc xếch lỏng lẻo,rượu đỏ ở ngực toả ra mùi thơm, đùi trắng như tuyết quấn lấy eo của anh, Nhiễm Đông Khải đưa ra một tay, gỡ bỏ dây nịt ở eo mình, lại đụng phảibàn tay nhỏ nhắn mềm mại của người phụ nữ, cô đang ra sức thay anh cởibỏ, anh cười nhạt một tiếng, mặc cho cô chủ động, mà mình thì lột dâyđai ở vai cô ra, hôn mút làn da mượt mà bị rượu thấm nhuộm kia.
"Khải..." Người phụ nữ rút ra dây nịt bằng da anh đang mang, vứt qua một bên,ngẩng đầu lên nhìn anh, khuôn mặt đỏ bừng, tay dọc theo đường nét củaanh từ từ trượt xuống, từ từ cúi đầu.
Bàn tay Nhiễm Đông Khảixuyên qua tóc cô, mắt híp lại, giống như con báo hung ác, đang lúc vôcùng hưởng thụ, điện thoại ở một bên lại không thức thời vang lên.
Tay trái của Nhiễm Đông Khải áp chế đầu của Lận Khả Hân, tay phải mò kiếm điện thoại, điềm nhiên bắt máy như không có gì xảy ra.
"Nhiễm tổng, Thương tiểu thư đã bị Sở tổng đón đi, cần tìm về hay không?"
Là Chu Hi.
"không cần." Nhiễm Đông Khải vừa muốn ngắt điện thoại, lại nói thêm một câu: "Trước tiên tìm người đi theo."
Để điện thoại xuống, trong lòng anh không khỏi dâng lên một trận buồn bực, có chút không kiên nhẫn mang người phụ nữ kéo lên, bắt đầu trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-toi-yeu-2-hop-dong-tan-nhan/529037/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.