Đứa nhỏ đến nay cũng vừa tròn tháng, Diêm gia liền tổ chức tiệc vô cùng long trọng hoành tráng, toàn bộ Diêm gia đều thay mới hoàn toàn, bữa tiệc cũng phi thường vui mừng náo nhiệt.
Trong phòng, Phương Lê vừa ôm đứa nhỏ tắm rửa sạch sẽ cuốn khăn lông mềm đặt lên giường, còn bản thân thì xoay sang tủ để chọn bộ đồ để chút bận cho đứa nhỏ ẵm ra ngoài.
Hứa Dương thì ngồi ở mép giường, ánh mắt nhìn đứa nhỏ múp míp đến không chớp mà cảm thán: "Sinh mệnh thật là thần kỳ, lúc mới sinh vẫn là cục bông trắng tròn dễ cưng, rồi lại chậm rãi mà lớn lên, qua 10-20 năm thì đã thành một nam nhân cao ráo cường tráng rồi."
Phương Lê nghe liền mỉm cười nói: "10-20 năm nghe thì thấy dài chứ thật ra vô cùng nhanh, nhất là đứa nhỏ, lớn lên nhanh vô cùng, hiện tại tao có chút luyến tiếc thằng bé, nhất là chuẩn bị nhập học thì không thể nào chăm thằng bé được, càng nghĩ càng thấy không nỡ."
" Đứa nhỏ cưng quá đi mất, giống như cục bột vậy vừa trắng lại mềm." Hứa Dương lấy ra di động nói: "Tao giờ chụp cho thằng nhỏ vài tấm, chờ lúc nó thành soái ca phải lấy ra cho nó xem mới được."
" Tao mỗi ngày đều chụp, chờ sau này thằng bé lớn thì lấy ra xem như ôn lại cũng được."
Phương Lê nhẹ nhàng bận đồ vào cho đứa nhỏ, sau đó ôm vào ngực nhẹ nhàng hun hun hai cái má núng nính sữa của đứa nhỏ mà cảm thán:" thằng bé này mặt mũi không khác gì Diêm Mặc Nghiêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tieu-cha-ke/931655/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.