Do Phương Lê vẫn còn đi học, hơn nữa cũng đã đến lúc thi cuối kì rồi nên dù rất muốn bám dính lấy ông chồng già. Cậu cũng buộc phải buông tay mà lết thân đi học, với cậu thành tích khá quan trọng, nếu giờ lười biếng thành tích không ra gì vậy thì uổng công cậu cố gắng cả năm học này rồi.
Diêm Mặc Nghiêu cũng biết chuyện đó, nên hắn cố gắng nhẫn nại chính mình, không chỉ nhẹ nhàng còn cho Phương Lê ngủ sớm lấy sức để đi học. Quả thật có ai như hắn không cưới vợ còn đi học sẽ biết thế nào là không nhịn được cũng phải nhịn.
Trong khoảng thời gian học thi, Phương Lê được Diêm Mặc Nghiêu chăm sóc không khác gì ông quàng bà túa, thái độ còn rất dịu dàng ôn nhu. Nên tâm tình cậu cực kì tốt, khi thi phát huy vô cùng xuất sắc, ngồi vững vàng hạng 1.
Chỉ có Nhạc Văn Hi tụt hạng không ít, giữa kì y còn thì được hạng 2. Nhưng lần này trực tiếp tụt xuống mười hạng, đứng ở vị trí thứ 12.
Tâm tình của y cực kì xấu khi thấy thứ hạng, khóc cả một đêm, ngày hôm sau khi ăn cơm cũng không giữ nổi tinh thần.
Nhạc Lâm Hoa nhìn bộ dạng của Nhạc Văn Hi càng cảm thấy đau lòng, vỗ nhẹ tay y mà an ủi.
"Thi một lần tụt hạng có gì đâu con, nào có ai trước nay cứ hạng 1 hoài, nhân sinh này luôn có vài thứ không như ý nguyện, chỉ cần con vẫn nỗ lực, không sớm thì muộn cũng sẽ có ngày được hồi báo như ý mà thôi."
"Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tieu-cha-ke/931628/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.