Edit: Sóc Là Ta -
"Mấy ngày nay, sau khi bị đuổi việc, cô biết tôi làm gì không? Đương nhiên là suy nghĩ ra cái chết nào đẹp nhất cho cô. Cùng là phụ nữ, tôi cũng không muốn nhìn thấy cô với dáng vẻ máu me đầm đìa nên cuối cùng tôi quyết định sẽ để cô uống thuốc độc. Cô thấy kiểu chết này có đủ đẹp chưa?"
Nhìn thấy Quý Tiểu Đông cứ liên tục lắc đầu, Dương Mỹ Lệ lại bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: "Đúng rồi, cô ở đây cứ nhìn lâu như vậy mà chẳng hề nói một câu, hay là trước khi chết tôi nên từ bi cho cô nói một lời. Cô không được mở miệng mắng người nha, bằng không tôi sẽ để cô chết thảm hại hơn nữa."
Sau khi đã cảnh cáo, Dương Mỹ Lệ dùng sức bỏ miếng vải bông trong miệng Quý Tiểu Đông ra. Còn Quý Tiểu Đông liên tiếp ho khụ khụ đến mấy lần, cổ họng cô đau thắt có cảm giác dây thanh quản cũng bị mất đi rồi.
Hoàng Phủ Chính cũng không dám manh động, chỉ lo sẽ chọc nữ ác ma Dương Mỹ Lệ càng nổi lên thú tính hơn. Anh không thể làm gì khác hơn là duy trì tư thế bất động, giọng nói cũng thân thiết hỏi: "Tiểu Quý, em thế nào rồi?"
"Em……" Quý Tiểu Đông không thể tin được giọng nói của mình khàn khàn đến đáng sợ, hơn nữa nghe ra cũng già nua rất nhiều.
"Em nói một câu có được hay không? Có phải là trong người khó chịu?"
"Em vẫn ổn, anh đừng lo lắng. Anh thế nào rồi? Em thấy hình như anh đang bị thương."
"Không sao, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531814/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.