"Anh tha thứ cho em, thật là tốt quá. Em cũng không ngờ ngay cả số liệu nhỏ như vậy mà anh cũng chú ý, khó trách anh quản lý tập đoàn Thái Tử này tốt như vậy."
"Cũng không có gì, anh nhìn bản báo cáo thấy có gì đó không đúng nên mới nhìn kỹ hơn. Lúc đó mới phát hiện ra lỗi sai của em."
"Đúng rồi, A Chính, ai đưa cho anh bản tài liệu kia vậy?"
Tuy Dương Mỹ Lệ biết việc này nhưng cô vẫn hỏi lại. Cô chớp mắt nhìn thẳng vào mắt Hoàng Phủ Chính, hy vọng sẽ có manh mối từ trên khuôn mặt của anh để chứng minh rằng suy đoán của mình không sai. Mặt khác, cô cũng hy vọng anh ấy sẽ phủ nhận mối quan hệ giữa anh và Quý Tiểu Đông, thẳng thắn nói với cô rằng anh và cô ấy không quen cũng như không làm bất cứ việc gì quá phận.
"Chính là Quý Tiểu Đông ở bộ phận hành chính đó."
"Sao anh biết cô ấy đưa tài liệu lên? Anh gặp cô ấy rồi sao?"
"Chính anh gọi thư ký Cung gọi điện thoại kêu cô ấy đưa tài liệu lên giúp anh. Vì hôm đó em nghỉ phép mà anh cũng không biết ai khácdie,n;da.n****Sóc***Là****Ta****lze.qu;ydo/nn.. trong bộ phận hành chính nên anh đành nhờ cô ấy đem tài liệu lên cho mình."
"Anh biết cô ấy sao?"
Hoàng Phủ Chính không thích cảm giác bị tra hỏi nên anh thờ ơ trả lời: "Đúng vậy, anh có gặp cô ấy mấy lần trong công ty."
"Vậy anh cảm thấy cô ấy thế nào?"
"Em hỏi vấn đề này làm gì?"
Dương Mỹ Lệ cũng thẳng thắn trả lời: "Em chỉ thuận miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531751/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.