"Em hai mươi bảy tuổi rồi à? Thật ngạc nhiên vì lần đầu chị gặp em, đoán em chỉ mới vừa tốt nghiệp đại học thôi. Em so với tuổi thật trông còn rất trẻ đấy. "
"Em cũng muốn mình chín chắn, trưởng thành hơn một chút để người khác không nói em là trẻ con. Nhưng vì em thường mặc những bộ quần áo trẻ trung nên có thể làm người khác hiểu nhầm. Em cũng không biết làm sao cho tốt nữa đây. "
Tổ trưởng Lưu thích Quý Tiểu Đông đơn giản. Tuy có những lúc cô ngây ngô nhưng chắc chắn cô sẽ không làm tổn thương đến ai. Trong môi trường làm việc cạnh tranh khốc liệt như thế này, muốn tìm một người ngây thơ như Quý Tiểu Đông tương đối khó. Mặc dù Quý Tiểu Đông trở thành đồng nghiệp của cô không lâu lắm, nhưng chưa bao giờ cô trò chuyện một cách thân thiết với Quý Tiểu Đông như thế này. Vì tổ trưởng Lưu tin tưởng Quý Tiểu Đông nên cô cũng muốn giúp đỡ Quý Tiểu Đông bất cứ việc gì ngay cả việc giúp Quý Tiểu Đông chống lại quản lý Dương.
"Hay là em uốn tóc đi để trông em đứng tuổi một chút."
"Vậy cũng được, để em suy nghĩ xem để kiểu nào cho hợp."
"Đúng rồi, tiết mục tối nay em chuẩn bị xong chưa?"
"Chuẩn bị cái gì? Em không tham gia tiết mục nào hết mà."
Tổ trưởng Lưu giải thích nói: "Không phải chị nói biểu diễn, mà là hỏi cái bụng của em ấy. Tối nay, có rất nhiều đồ ăn thức uống, em chuẩn bị cái bụng của mình chưa? Hơn nữa em cũng nên chuẩn bị tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531693/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.