Bảng số xe này có mã số rất đặc biệt, nhất định là anh ta dùng tiền mua nó rồi. Nhưng nếu anh ta là lãnh đạo cao cấp, có rất nhiều tiền thì tại sao không chọn những con số mang lại chút may mắn cũng như tượng trưng cho quyền lực của mình, ví dụ như là số 0 với số 8. Còn số 4 chỉ là con số được người bình thường dùng thôi. Hay là anh ta chỉ là một lãnh đạo bậc thấp?
Quý Tiểu Đông cảm thấy mình cũng lo lắng quá nhiều rồi. Người xưa có câu “là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi”. Nếu như cô thật sự đắc tội với người không nên đắc tội, thì đó cũng xem như một bài học để cô nhớ đời mà thôi.
Sáng thứ hai, tâm trạng của Quý Tiểu Đông thật tốt, dường như cô cố gắng bỏ qua chuyện này rồi. Cô đến công ty trước mười lăm phút, vừa mở cửa phòng làm việc, cô thấy hầu hết mọi người đều có mặt đầy đủ. Đột nhiên Quý Tiểu Đông cảm thấy muốn đi toilet, cũng may vẫn còn mười phút nên cô vội chạy đến phòng vệ sinh để giải quyết.
Lúc trở về phòng làm việc, cô nhìn thấy cũng có khoảng mười cô gái đang đứng tựa vào lan can, bàn luận xôn xao trong đó cũng có mặt hai đồng nghiệp của cô – Tiểu Nguyễn và Tiểu Trần. Quý Tiểu Đông đi lại, vỗ vai đồng nghiệp của mình chào hỏi: "Này, các cậu làm gì ở đây?"
"Bọn tớ đang đợi Tổng giám Đốc."
"Chờ Tổng giám Đốc làm gì?"
"Không có gì, chỉ là muốn nhìn Tổng giám Đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531687/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.