Chỉ một lát sau, cácđồng nghiệp của bộ phận hành chính cũng lần lượt tới, Quý Tiểu Đông đếnchỗ từng người chào hỏi. Tổ trưởng Lưu còn gọi một đồng nghiệp khác phân công việc cụ thể mỗi ngày cho Quý Tiểu Đông, cặn kẽ giảng giải để côlàm quen với công việc mới, cô cứ như vậy học tập công việc mới và tậpthích ứng với môi trường mới, buổi sáng cũng trôi qua nhanh chóng.
Giờ nghỉ buổi trưa cũng đến, Quý Tiểu Đông không có mang cơm theo, nên côđang định đi ra ngoài, tùy tiện tìm một chỗ ăn cơm trưa, hôm nay đồngnghiệp phụ trách hướng dẫn cô, Tiểu Nguyễn, đột nhiên muốn mời cô cơmtrưa, nói: “Tiểu Đông, cậu không mang cơm theo à? Hay là chúng ta cùngđi ra ngoài dùng bữa?”
Mặc dù chiều hôm qua, sau khi phỏng vấn thành công, Quý Tiểu Đông cũng đãđi dạo quanh công ty tham quan vài vòng, xem các tiệm cơm nhỏ gần đó,cũng có đi xem qua ngân hàng, siêu thị một lần, nhưng khi cùng đi vớimột đồng nghiệp nhiệt tình, vui vẻ như thế, dĩ nhiên cô sẽ không từchối, vì vậy vui vẻ gật đầu đáp lại: “Được”
Tiểu Nguyễn dẫn Quýtiểu Đông rời khỏi phòng làm việc, hai người cùng đi đến một cửa hàngtiện lợi, bày bán thức ăn nhanh để chuẩn bị ăn cơm trưa.
“Món ăn ở đây rất phong phú, chủ yếu nhất là sạch sẽ vệ sinh, cho nên tớ thườngxuyên đến nơi đây ăn cơm, cậu xem cậu muốn ăn cái gì thì mình gọi mónđó.”
“Ừ, cám ơn.”
Sau đó, hai người mỗi người bưng mâm của mình tìm đến cái bàn trong góc. Sau khi ngồi xuống, đầu tiên TiểuNguyễn há
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531662/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.