Lan Khê cảm thấy quả táo đang ngậm trong họng to thêm gấp 10 lần, ép tới cổ họng hít thở không thông
—— Dì Mạc nói như vậy là có ý gì? Đang muốn nhắc nhở cô chuyện nam nữ luôn luôn có sự khác biệt? Tuy là hai anh em ruột nhưng nếu quá thân thiết sẽ bị hàng xóm láng giềng dị nghị, chê trách hai người làm suy đồi thuần phong mỹ tục?
Hàng lông mi dài rũ xuống thật thấp, miệng nhỏ cắn chặt chiếc muỗng, cô cố gắng không tranh luận với bà, nhưng Mạc Như Khanh lại cố tình được voi đòi tiên ——
"Đúng rồi Lan Khê, ba con muốn dì hỏi con về chuyện kết bạn kết bè trong trường, đặc biệt là bạn khác phái. Con cũng biết đó, năm sau con sẽ thi tốt nghiệp rồi phải thi lên đại học, một năm quan trọng như vậy thì phải cố tập trung vào chuyện học hành, đừng để những việc “tạp thất tạp bát” làm ảnh hưởng, trễ nãi tương lai của mình nha con . . . . ." ( tạp thất tạp bát: những việc tạp nhan, hồ đồ).
"Dì Mạc."Cô lạnh giọng nói, cắt đứt lời bà.
Đáy mắt lắng đọng trong suốt, Lan Khê quay mặt nhìn thẳng bà, gằn từng câu từng chữ: "Dì Mạc, mẹ con nuôi con gần hai mươi năm trời chưa từng nói con là người không biết tự trọng, con cũng tự cảm thấy bản thân mình tuy chưa được tốt nhưng cũng không tệ hại đến mức ấy. Còn về phần kết giao với bạn học nam, tự con biết lựa bạn tốt để chơi——"
"Con không hiếm lạ bạn bè đến mức chó mèo gì cũng kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thua-hoan/1386526/chuong-36.html