Mạc Như Khanh vừa nghe ông nói xong, lập tức phân phó quản gia chuẩn bị.
"Yến Thần sao rồi? Nó không làm sai chuyện gì chứ?" Bà lo lắng hỏi.
"Em nghĩ anh già rồi nên hai mắt cũng mù hả? Năng lực của con chúng ta anh biết. Cái tên Minh Lộ này, ỷ mình là trưởng bối thì vênh mặt hất hàm, muốn tỏ ra bề trên sai khiến mà!"
Ông đang hấp tấp chuẩn bị thì nghe một tiếng nho nhỏ cầu xin: "Ba, cho con đi chung với , được không ba?"
Mộ Minh Thăng ngẩn ra, ngoái đầu nhìn lại lại con gái đang đứng trên hành lang, dùng ánh mắt trong suốt như pha lê cầu xin ông.
"Con đi làm gì?" Ông vặn lông mày hỏi.
"Con cũng muốn đi xem một chút tình hình công ty, ba dặn gì con đều nghe hết, ngoan ngoãn không quấy rối mọi người, được không ba?" Lan Khê mềm mại nói.
Mộ Minh Thăng nheo mắt lặng im quan sát cô, thấy được biểu tình thành thật của cô, mới gật đầu đồng ý .
***
Đến công ty quả nhiên thấy được cục diện giằng co nặng nề.
Phòng họp ở tầng 37, lúc Mộ Minh Thăng mở cửa phòng thì tức muốn điên người, phòng họp mà y chang cái chợ, giấy tờ bay tung tóe trên mặt đất, sắc mặt ai cũng hầm hầm nặng nề dọa người.
"Chào chủ tịch."
"Chào chủ tịch!"
Thấy Mộ Minh Thăng xuất hiện, các nhân viên ríu rít đứng lên chào hỏi.
Mà ngồi ở vị trí chủ tọa, một người đàn ông trung niên với mái tóc hoa râm, ánh mắt đang phun lửa, giơ tay nhấc chân quát tháo: "Giá là 2500
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thua-hoan/1386522/chuong-32.html