Trần Uyển Như nói xong, liền từng bước từng bước lui về phía sau.
Lần này Tô Thần đã nghe được rõ ràng, cả người anh hoàn toàn hóa đá.
Lời tỏ tình của cô, giống như là một quả bom lớn phát nổ ở trong đáy lòng của anh, kích thích trừng trận sóng gió lớn nổi lên.
Đợi đến lúc Tô Thần lấy lại được tinh thần, Trần Uyển Như đã đi xa, lúc này Tô Thần mới vội vội vàng vàng đuổi theo.
Một lần nữa anh lại vươn tay bắt được cánh tay của Trần Uyển Như.
Chỉ là không ngờ Trần Uyển Như lại giống như một người bị điên, cô vừa xoay người, liền giơ tay lên, hung hăng đánh một cái tát lên trên mặt của Tô Thần.
Cô ra tay hoàn toàn bất ngờ.
Tô Thần cứ thế mà lãnh trọn cái tát, sắc mặt biến đổi không ngừng, nhưng cuối cùng lại không hề tức giận, chỉ đơn giản nhìn chằm chằm Trần Uyển Như.
Trần Uyển Như nhìn trên mặt của Tô Thần hiện lên dấu năm ngón tay đỏ hồng, đột nhiên lại nở nụ cười, không hề có ý khinh miệt hay hững hờ, chỉ là đơn giản là cười, môi hồng răng trắng, cười cực kỳ đơn thuần: “Tô Thần, trò chơi kết thúc, em đã nói em yêu anh, em thua rồi, chúng ta cũng kết thúc.”
Tô Thần còn đắm chìm trong câu nói “Em yêu anh” của Trần Uyển Như, hoàn toàn không nói ra được một lời nào, chỉ biết Trần Uyển Như định rời đi, liền đưa tay bắt lấy cô lần nữa, đáy lòng của Trần Uyển Như đột nhiên bùng lên tức giận, nếu như đã không thể cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1510492/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.