Chương trước
Chương sau
Lúc này nét mặt Lý Tình Thâm mới chuyển tốt một chút, Tô Thần vội vàng nói tiếp: “Sau đó chính là những chuyện cậu thấy, ngày đó ở trong biệt thự, thật ra lúc đó tôi nói như vậy là bởi vì...”
Tô Thần nhìn gương mặt Lý Tình Thâm, sau đó mới vụng về nói: “Lúc đó cô ấy đứng ở cầu thang, cho nên, khi cạu nói những lời kia, cô ấy đều nghe được.”
Đột nhiên sắc mặt Lý Tình Thâm trở nên cực kỳ khó coi.
Ngày ấy anh nhớ rõ vì để cho Tô Thần an tâm, anh nói rất không để ý, rất là lỗ mãng.
Anh nói, một người phụ nữ đã...
Tô Thần nhìn chằm chằm đáy mắt đang dao động của Lý Tình Thâm, đi lên phía trước một bước nói: “Cho nên tôi làm như vậy, là bởi vì tôi muốn biết cuối cùng cô ấy có thích cậu hay không, nếu như cô ấy thích cậu thì khi nghe cậu nói như vậy, cô ấy nhất định sẽ đau lòng, ngược lại, nếu như cô ấy không thích cậu, thì cho dù cậu có nói gì cô ấy cũng sẽ bình thường, huống chi, lúc tôi ra khỏi phòng ngủ sau khi nhận được điện thoại của cậu, còn đặc biệt nói với cô ấy tôi và cậu hẹn nhau ra ngoài để đánh nhau, sau đó cô ấy còn đặc biệt đưa cho tôi một cây gậy to và nói không cần nhiều lời, chỉ cần dùng sức, tốt nhất là đánh cậu chết đi.”
Lúc này Tô Thần thấy sắc mặt Lý Tình Thâm không còn âm trầm, đáng sợ như trước đáy lòng mới hơi an tâm một chút, lá gan cũng lớn hơn một ít, tiếp tục lảm nhảm nói: “Tôi lập tức cố ý dọa cô ấy một trận, dù sao trong lòng tôi cũng biết rõ cô ấy đang diễn trò, nếu như cô ấy đi ra ngoài với tôi, nhất định sẽ lo lắng tôi đánh cậu bị thương. Cho nên, Tình Thâm, bây giờ cậu có thấy tôi dụng tâm thế nào rồi chưa. Tất cả mọi chuyện tôi đều vì cậu, tôi chính là người trong quân địch, đào bới tình hình, căn cứ vào kinh nghiệm quen biết nhiều phụ nữ, thì tôi chắc chắn rằng những tin tức đó là đúng!”
Tô Thần chớp chớp mắt với phía Lý Tình Thâm, đặc biệt nhỏ giọng, thần bí nói: “Đêm đó, cậu đoán xem cô ấy ra sao?”
“Hôm đó cô ấy ngồi ở trên giờng khóc cả đêm! Tôi nằm trên ghế sa lon, cách cô ấy xa như vậy, thỉnh thoảng cũng có thể nghe thấy tiếng nức nở của cô ấy.”
“Cho nên, Tình Thâm, tôi có thể chắc chắn với cậu rằng, đáy lòng Lăng Mạt Mạt nhất định rất thích cậu!”
Nhất thời, sắc mặt Lý Tình Thâm biến đổi.
Đêm hôm ấy, cô khóc sau khi nghe được những lời anh nói?
Đáy lòng của cô còn quan tâm đến anh, có đúng hay không?
Nếu không tại sao cô lại thương tâm như vậy?
Cô quan tâm anh, cô còn quan tâm đến anh.
Bây giờ Lý Tình Thâm không biết hình dung cảm giác ở đáy lòng của mình như thế nào? Cảm giác đó giống như ngã vào trong Địa ngục, đau đến không muốn sống thì đột nhiên phát hiện đây chỉ là một cơn ác mộng. Anh vẫn sống ở nhân gian, không đúng, hắn là đi Thiên đường.
Thì ra là, trời cao cũng không có từ bỏ anh.
Thì ra là, trời cao còn thương tiếc anh.
Thời gian trước, anh còn suy nghĩ anh nguyện ý hy sinj vận mệnh cả đời mình chỉ để đổi lấy việc làm cho Lăng Mạt Mạt thích anh.
Lúc đó anh nghĩ rằng hy vọng đó rất xa vời, nhưng bây giờ, khi Tô Thần nói những lời này với anh thì đáy lòng anh rất vui mừng.
Anh nghĩ, điều hạnh phúc nhất trong cuộc sống chính là khi yêu một người đến mức chết đi sống lại và nhận ra người đó cũng yêu mình.
Đáy lòng Lý Tình Thâm rung chuyển, các loại cảm xúc lẫn lộn, xáo trộn. Đây là lần đầu trong lòng anh có nhiều cảm xúc lẫn lộn như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.