Chương trước
Chương sau
Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt cúi đầu, cô gái bởi vì anh chân tay hơi luống cuống, làm anh đau lòng, cái loại đau lòng này vốn định trách cứ nhưng không thể chỉ trích ra ngoài, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng, giọng nói mềm mại hơn rất nhiều, nhẹ giọng hỏi: “Mạt Mạt, một năm nay, em có khỏe không?”
Lăng Mạt Mạt không nghĩ đến thái độ của Lý Tình Thâm bỗng nhiên thay đổi như vậy, Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu, nhìn anh, hơi ngẩn người, một lúc lâu sau, mới nhẹ nhàng nở nụ cười nhàn nhạt, nói: “Rất tốt.”
“Bỗng nhiên nhớ đến muốn đi học sao?” Lý Tình Thâm tiếp tục hỏi, giọng điệu rất bình tĩnh, giống như bình thường.
Lăng Mạt Mạt phát hiện mình rất nhớ có thể cùng anh đối mặt nói chuyện đơn giản như vậy.
Cho dù cô biết chỉ được một lát, nhưng cô muốn tương lai mình có thể lưu lại một chút xíu tốt đẹp trong kí ức của anh, cô muốn cùng anh nói chuyện một lát.
Vì vậy, Lăng Mạt Mạt hít một hơi thật sâu, lộ ra vẻ mặt dịu dàng, dịu dàng nói: “Cũng không tệ lắm, trình độ học vấn không có, lúc ấy thôi học vẫn còn một năm, cũng không biết tại sao, hiệu trưởng trường đại học bỗng nhiên gọi điện đến, nói em quay về trường tiếp tục học, em suy nghĩ một chút, trình độ học vấn rất quan trọng, vì vậy quay về.”
Lý Tình Thâm gật đầu một cái, cô quay về thành phố X học đại học, là do một tay anh an bài.
Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm không có nói chuyện, cắn cắn môi dưới, liền cười hỏi: “Thế còn thầy? Một năm qua thầy sống có tốt không?”
Ánh mắt Lý Tình Thâm sáng ngời nhìn Lăng Mạt Mạt, một lúc lâu sau, anh mới lắc đầu một cái, không nhẹ không nặng trực tiếp mở miệng: “Không tốt.”
Anh nói anh sống không tốt.
Nụ cười trên mặt Lăng Mạt Mạt thu lại, hơi đau lòng: “Tại sao? Gặp phiền toái à?”
Sau khi hỏi, Lăng Mạt Mạt lại cảm thấy, Lý Tình Thâm có thể gặp phiền toái gì chứ? Trên thế giới này, anh muốn cái gì làm cái gì, có thể không chiếm được không làm được sao?
Ánh mắt Lý Tình Thâm vẫn như cũ nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, giọng nói anh thong thả và từ tốn: “Bởi vì anh không thể quên được một người!”
Tim Lăng Mạt Mạt bỗng dưng đập thật nhanh, cô giống như biết tiếp theo Lý Tình Thâm sẽ nói cái gì, ánh mắt hốt hoảng, chuyển đề tài, nói: “Một năm nay thầy đều ở đây sao?”
Lý Tình Thâm chỉ nhìn chằm chằm cô, không trả lời.
Lăng Mạt Mạt cảm thấy ánh mắt anh giống như mang theo lửa, làm toàn thân cô nóng lên, cô nhịn không được cúi đầu, giữ bình tĩnh nói, “Thầy, lần này người quay về nước là vì qua mùa xuân sao?”
Thật lâu, Lăng Mạt Mạt cũng không nghe được Lý Tình Thâm nói chuyện, cô lại ngẩng đầu lên một lần nữa, lại thấy Lý Tình Thâm mở miệng hỏi: “Tại sao không hỏi anh không thể quên được người kia là ai? Tại sao không hỏi anh tại sao lại quay về nước?”
Tốc độ tim Lăng Mạt Mạt bỗng nhiên dừng lại.
Ánh mắt Lý Tình Thâm nhìn cô, nói: “Anh không thể quên được người kia là Lăng Mạt Mạt, anh bởi vì cô ấy mà quay về nước.”
Tìm kiếm với từ khoá:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.