Ước chừng hơn 10' sau, Vương Triều đi ra ngoài cửa, vẫn chú ý đến Vương Triều, sau đó Trần Uyển Như cũng đi theo ra ngoài, mà Giản Thần Hi ôm ý nghĩ xấu xa vẫn đang chú ý tới hai người, lúc Vương Triều cùng Trần Uyển Như đi ra ngoài không lâu, Giản Thần Hi suy nghĩ một chút, cũng lặng yên không tiếng động đi theo ra ngoài.
Thời điểm Giản Thần Hi đi ra vừa vặn thấy bóng dáng của Trần Uyển Như cùng Vương Triều bước vào thang máy, cô bước nhanh về phía trước, thấy được số tầng lầu, liền theo một người khác thang máy bên cạnh, một đường đuổi theo.
Giản Thần Hi ra khỏi thang máy, liền nhìn thấy Vương Triều ôm Trần Uyển Như không biết thấp giọng nói những gì, Trần Uyển Như cười duyên dựa vào trong ngực ông ta, Vương Triều cúi đầu, nhẹ nhàng hôn hít Trần Uyển Như một cái.
Ánh mắt của Giản Thần Hi trở nên có chút quỷ dị, sau đó một giây, cô liền cầm điện thoại di động lên, nhẹ nhàng hướng về phía bóng lưng của Trần Uyển Như cùng Vương Triều ấn mấy cái.
Trần Uyển Như cùng Vương Triều đi tới trước phòng, Vương Triều móc ra thẻ mở cửa phòng, cà thẻ, đẩy mở cửa, cùng Trần Uyển Như đi vào.
Giản Thần Hi âm thầm cắn răng đi tới, liếc mắt nhìn số phòng, sau đó ngẩng cao đầu, khóe môi không tiếng động nhếch một nụ cười lạnh, Trần Uyển Như ơi là Trần Uyển Như, coi như cô là Nhất Tỷ vậy thì thế nào?
Giờ này ngày này, cô vẫn là có nhược điểm rơi vào ở trong tay của tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1510067/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.