Dịch Thiển nghe được, đột nhiên mắt sáng lên, bừng tỉnh hiểu ra, trong lòng âm thầm nói một câu, hóa ra là cô ấy!
Khó trách cậu cảm thấy cô gái này quen thuộc như vậy, không phải vào rất nhiều năm về trước, chính là cô bé trong tiệc cưới của bà ngoại Lý Tình Thâm.
Cậu còn nhớ rất rõ, lúc ấy Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm cô bé đó.
Lăng Mạt Mạt khách khí cười, bởi vì nhắc tới ông cố, vẻ mặt cô hơi ảm đạm, Ôn Giai Nhân thấy mình vô tâm nhắc tới chuyện buồn của cô, giọng điệu lập tức nhẹ nhàng, chậm rãi nói: "Mọi chuyện đều đã qua, Mạt Mạt đừng đau lòng, bây giờ chỉ còn mình con, chó chuyện gì cứ tìm ta, hoặc có thể tìm Tình Thâm."
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt lập tức ấm áp, liền gật đầu, nói: "Cám ơn Dì Ôn."
Sau đó Ôn Giai Nhân kéo Lăng Mạt Mạt nói vài câu khách sáo không quan trọng, lúc nay Lý Tình Thâm mới dẫn Lăng Mạt Mạt đi ra ngoài.
Đám người Bạc Sủng Nhi, Tần Thánh, Dịch Thiển nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người, trong lòng không khỏi giật mình, sợ rằng lần này Lý Tình Thâm thật sự đến với cô gái kia, từ trước đến giờ anh một thân một mình, bây giờ lại dẫn người đến, còn giới thiệu long trọng như vậy, chính là lần đầu tiên.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Giống như rất nhiều bữa tiệc mà họ tham gia, Lý Tình Thâm dẫn Lăng Mạt Mạt tìm một góc hẻo lánh, ngồi xuống.
Vậy mà địa điểm vắng vẻ này, vẫn có rất nhiều người đến chào hỏi.
Uống rượu xã giao là điều khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1510044/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.