Lý Tình Thâm sững sờ, liền nhìn thấy cô gái vội vã xông vào thang máy, anh kiên nhẫn đứng ở nơi đó, ngấc đầu lên, lặng lẽ đếm thời gian, sau đó khi đếm tới 20, ánh đèn trong nhà cô sáng lên, sau đó liền nhìn thấy bóng người đung đưa.
Sau đó, được một lúc, thang máy mở ra, Lăng Mạt Mạt ôm một hộp quà chạy tới.
Lăng Mạt Mạt đứng ở trước mặt của Lý Tình Thâm, cắn cắn môi dưới, sau đó đưa hộp quà cho Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm nhíu mày, hỏi thăm: “Đây là?”
“Tặng cho anh.” Lăng Mạt Mạt hé miệng cười, ngọt ngào phong tình vạn chủng, tinh khiết xinh đẹp, vẫn còn rất chói mắt.
Lý Tình Thâm có kinh ngạc mấy phút, sau đó nghĩ đến một thời gian trước Lăng Mạt Mạt cùng đã từng chát với bản thân, nói qua muốn tặng cho chính mình một phần quà, nhất thời ánh sáng đáy mắt lung linh: “Là cái gì vậy?”
Giọng Lăng Mạt Mạt dứt khoát: “Về nhà mở ra nhìn một chút sẽ biết!”
Lý Tình Thâm gật đầu một cái, nhìn hàng mi Lăng Mạt Mạt lóe lên một chút ý cười, anh nói: “Vậy em nhanh đi lên đi, trời lạnh, coi chừng cảm lạnh đó.”
Lăng Mạt Mạt cũng cong khóe môi, giọng điệu khéo léo: “Trên đường anh đi chậm một chút.”
Lý Tình Thâm nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, nhưng không có ý xoay người chút nào, Lăng Mạt Mạt dừng một chút, vốn định xoay người rời đi, nhưng nghĩ nghĩ, rồi lại ngẩng đầu lên, mặt mày nhộn nhạo thoải mái cười, dịu dàng mở miệng, chỉ có bốn chữ: “Sinh nhật vui vẻ!”
Lý Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1510017/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.