Lý Tình Thâmưu nhãđứng lên, đi tới một góc an tĩnh để nhận điện thoại, anh cầm điện thoạidi động cẩn thận nghe từng chút một, lại mở miệng hỏi thăm mấy câu, sauđó vẻ mặt thì trở nên cực kỳ sinh động.
Anh cúp điện thoại rấtnhanh, đi tới trước bàn ăn, anh đứng trước mặt mọi người không hề ngồixuống, mà nhanh chóng mở miệng nói: “Ngày mai mọi người cứ về thẳngnước.”
“Vậy còn anh?” Có người nghe lời như vậy, liền ngẩng đầu lên, thuận miệng vừa hỏi: “Không trở về cùng chúng tôi không à?”
“Ừ.”Lý Tình Thâm gật đầu một cái, ngay sau đó quay đầu nhìn về phía Lăng MạtMạt, đáy mắt anh ẩn ẩn hiện hiện một loại âm thầm kích động sắc tháiđang lưu động, con ngươi cực kỳ sáng ngời: “Mạt Mạt, em theo anh đi TâyTạng một chuyến.”
“Tây Tạng?” Có nhân viên làm việc chen lời:”Không phải nói không đi Tây Tạng nên phải vào đây đợi nghỉ ngơi mộtchút rồi trở về nước sao? Thế nào trong lúc bất chợt lại muốn quaychụpngay bây giờ vậy?”
“Mới vừa nhận được điện thoại, tạm thờithay đổi.” Lý Tình Thâm nhàn nhạt giải thích, sau đó, lại phân phó nói:”Có đội chuyên môn lên núi cùng đi, cho nên mọi người không cần đi.”
“Nhưng là, đã vất vả lâu như vậy, Lăng tiểu thư có thể tiếp tục sao?” Có nhân viên làm việc mang theo vài phần lo lắng nói.
“Nhưng là, mới vừa rồi công ty ES gọi điện thoại nói, mười ngày sau ởnúi Côn Lôn của Tây Tạng có một lần kỳ cảnh ngàn năm khó gặp.” Lý Tình ThâmLuôn luôn bình tĩnh lại nói ra những lời này thời điểm, giọng điệu cũnghơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509960/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.