“Anh không có nghĩqua sẽ buông tay sao?” Lăng Mạt Mạt hỏi có chút nghiêm túc, hơn nữa, cônghĩ tìm kiếm một người đồng cảm, cô có nên buông tha yêu Enson không.
“Buông tay?” Lý Tình Thâm nhíu mày, trong lúc bất chợt lắc đầu một cái, nói: Có lẽ đời sau mới có thể.”
Lăng Mạt Mạt bất chợt trầm mặc.
Cô nghe được giọng Lý Tình Thâm truyền tới lần nữa: “Nếu như có thể không yêu cô ấy, nhất địnhtôi sẽ chọn không thương cô ấy.”
“Em cũng biết, đây là nếu như.”
“Cho nên, không phải là tôi không muốn buông tay, mà là không có cách nàobuông tay, cũng không có cách nào thuyết phục tự tôi buông tay.”
Đột nhiên Lăng Mạt Mạt lai có người đồng cảm, cô loại bỏ Enson, cắt đứt wechat, tuy nhiên nó không lừa gạt được trái tim mình.
Yêu chính là yêu.
Không phải ngăn cách tất cả, là có thể trở nên không yêu.
Nếu như có thể, cô cũng muốn để cho mình không yêu Enson, giống như Lý Tình Thâm từng nói, em cũng biết, đây chỉ là nếu như.
Lăng Mạt Mạt không có hỏi vấn đề gì nữa, hai người lại chỉ trầm mặc như vậy, một lát sau, Lý Tình Thâm mới nghiêng đầu, nhìn Lăng Mạt Mạt trầm tư,dừng lại một chút, bất chợt mở miệng, nói: “Em hỏi tôi nhiều vấn đề nhưvậy, bây giờ tôi có thể hỏi em một chuyện không?”
Lăng Mạt Mạttrải qua nhắc nhở của Lý Tình Thâm, thế này mới ý thức được mình đã liên tục hỏi nhiều vấn đề như vậy, vì vậy, cô liền hơi xấu hổ giơ tay lên,cào cào tóc của mình, gật đầu một cái, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509947/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.