Lý Tình Thâm lẳnglặng lái xe, xuyên qua kính chiếu hậu trầm mặc nhìn cô gái không nói gì, ánh mắt của anh khẽ trở nên hoảng hốt.
Nhà hàng Khải Duyệt cáchnhà Lăng Mạt Mạt rất gần, chẳng mấy chốc đã gần đến nơi muốn đến, LýTình Thâm nhanh chóng thả chậm tốc độ xe chạy, mặc dù anh 100 1000 lầnkhông muốn, xe vẫn sẽ tới nơi cần đến.
Xe nhanh chóng dừng lại.
Lúc này Lăng Mạt Mạt đã điều chỉnh xong tâm tính của mình, khẽ cúi đầu, cởi dây an toàn, nghiêng đầu, quay về phía Lý Tình Thâm cười ngọt ngào, nhẹ giọng nói ra: “Thầy, cám ơn anh đưa em trở về.”
Nói xong, côliền xoay người muốn xuống xe, Lý Tình Thâm đột nhiên vươn tay nắm cổtay của cô, thân thể Lăng Mạt Mạt run lên, kinh ngạc nghiêng đầu sang,sau đó liền chạm đếntròng mắt sau thẳng củaLý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm bắt được ánh mắt hơi hồng của Lăng Mạt Mạt, ánh mắt trở nên cực kỳ nghiêm túc: “Khóc sao?”
Lăng Mạt Mạt mở trừng hai mắt, trên mặt vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt mớivừa rồi như cũ, cô không có gật đầu, cũng không có nói gì, chỉ là mặccho trầm mặc lan tràn vô tận, cô sợ có một cử động, liền khôngduy trìnổi nụ cười như vậy, nước mắt sẽ lập tức rơi xuống.
Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt nửa ngày, anh mới nhẹ nhàng buông cổ tay của cô ra.
Lăng Mạt Mạt được tự do, liền nhanh chóng đẩy cửa xuống xe, vậy mà, mới vừađi hai bước, sau lưng truyền tớitiếng Lý Tình Thâm gọi tên mình, côxoay người, thấy cửa sổ xe hạ xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509940/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.