Một khắc này, anh thật hi vọng, thời gian có thể dừng lại, mãi mãi.
Lý Tình Thâm trở lại phòng ngủ của mình đã là mười hai giờ đêm, thế nhưnganh lại không có nửa điểm cảm thấy buồn ngủ, đứng ở trước cửa sổ sátđất, cầm một ly trà nóng, nhìn chằm chằm cảnh đêm ngoài cửa sổ, như cóđiều gì đó suy nghĩ.
Ngày hôm nay quả thực là đã xảy ra quá nhiều chuyện.
Nếu như không phải là anh đuổi theo, anh cũng sẽ không thấy Lăng Mạt Mạt bị bắt cóc.
Vốn là anh muốn muốn xông lên mang Lăng Mạt Mạt đi , ai ngờ lại nghe được cuộc đối thoại giữa cô và Giản Thần Hi.
Anh dừng lại bước chân, cố gắng chăm chú nghe, nghe tới cuối cùng mới biết, thì ra là mình hiểu lầm Lăng Mạt Mạt.
Cô cùng Lục Niệm Ca thật ra không có cái gì, là lục Niệm Ca đang dây dưacô không muốn buông tha.
Một khoảnh khắc kia, sự phẫn nộ cùng với khổ sở, cũng bị ảo não và vui sướng thay thế.
Ảo não là mình lại ngu ngốc đi tức giận rồi trừng phạt cô.
Vui sướng là thì ra cô và anh huỷ bạn bè trên weibo, thế nhưng chữ chữ câu câu đều là thật, không có lừa gạt anh.
Anh không nhịn được có chút tự trách mình, cho nên, không thể không thừanhận, tối nay lúc nhìn thấy Lục Niệm Ca, anh trách cứ có chút giận lâysang anh ta.
Nếu như không phải Lục Niệm Ca đi tìm cô thì sao anh lại có thể hiểu lầm?
Mặc dù là nói như vậy, nhưng Lý Tình Thâm thật sự tận sâu trong lòng có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509931/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.