Cô tự nhiên như vậy, làm cho tâm anh lạnh.
Cho dù tâm lạnh, nhưng thân thể vẫn chân thành lại rất nóng bỏng quay cuồng vì cô.
Đáy lòng rất trống rỗng.
Anh không có cảm giác, như cô gái kia chưa từng xuất hiện ở bên cạnh anh.
Có chút sợ.
Sợ, anh muốn tìm kiếm một chú tan ủi cho mình.
An ủi duy nhất là ở trong bóng tối, ôm cô, lúc thân thể anh liều mạng đòi lấy, anh sẽ cảm thấy, cô là người phụ nữ của anh.
Nghĩ tới đây, Lý Tình Thâm mới chậm rãi lấy điện thoại di động, dùng thân phận Enson, gửi một tin nhắn cho cô:【Đêm nay, tôi chờ em.】
Thật lâu, cô trả lời: 【Được.】
Lúc này anh mới ném điện thoại di động lên giường, nhìn núi xanh nước biếc ngoài cửa sổ, trời xanh mây trắng, vẻ mặt càng ngày càng trở nên lạnh nhạt, cuối cùng giống như không có biểu cảm.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Trên cái thế giới này, phương thức biểu đạt tình yêu trực tiếp nhất, đó là làm yêu.
Lăng Mạt Mạt bị Enson đẩy tới trên giường, đặt ở dưới thân thể của anh, lúc cảm giác anh từng chút từng chút ở trên thân thể cô công thành cướp đoạt, cô không có cảm giác bi thương như lúc ban đầu, thay vào đó là tràn đầy hạnh phúc.
Âm thanh của cô rất mềm, rất nhẹ, dịu dàng khéo léo gọi tên của anh, anh sao có thể chịu được, động tác tự nhiên một lần so với một lần càng mạnh mẽ hơn.
Cũng không biết rốt cuộc giằng co bao lâu, Enson mới bằng lòng bỏ qua cho cô, toàn thân cô vô lực nằm ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509872/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.