【 Ừ. 】Enson chỉ trả lời cô một chữ duy nhất, một lúc sau, anh lại gửi thêm một wechat mới.
【Mạt Mạt, có phải em vẫn không quên được Lục Niệm Ca? 】
Không quên được Lục Niệm Ca?
Lăng Mạt Mạt vừa nhìn thấy câu hỏi anh gửi tới lập tức nhíu mày, theo bản năng trả lời: 【Không có! 】
Vừa nhấn nút gửi xong Lăng Mạt Mạt mới phát hiện ra cô lại có thể trả lời một cách lạnh nhạt và bình tĩnh, không có chút nào do dự.
Lập tức dường như Lăng Mạt Mạt hiểu được tại sao Enson lại hỏi như vậy, cô hơi nghiêng đầu, cắn cắn ngón tay, gửi thêm một tin wechat cho Enson: 【 Lần này quả thật là do anh nghĩ nhiều. 】
【 Em không còn yêu Lục Niệm Ca. 】
Lăng Mạt Mạt gửi xong tin wechat thậm chí còn nghiêm túc tự hỏi lòng mình liệu có phải cô vẫn còn yêu Lục Niệm Ca?
Nhưng Lăng Mạt Mạt phát hiện, lòng của cô, đặc biệt kiên định trả lời, không yêu!
Cô quả thật không còn yêu Lục Niệm Ca.
Lăng Mạt Mạt cảm thấy cái thế giới này thật kỳ diệu.
Trước đây Lăng Mạt Mạt còn là một cô gái ngây thơ thầm mến Lục Niệm Ca, thế giới của cô chỉ xoay quanh anh ta, thậm chí vì anh ta mà đi học cũng luôn chạy theo anh ta.
Sau đó Lăng Mạt Mạt lấy hết dũng khí thổ lộ, khi đó cô làm như dù chết cũng không chùn bước, đứng trước mặt Lục Niệm Ca tỏ tình, kết quả anh ta gật đầu, cô vui mừng đến nỗi suốt ba ngày ba đêm vẫn cảm thấy giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509850/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.