Trần Uyển Như không nói gì, trực tiếp lại lười biếng nhận lấy ly rượu, môi đỏ mọng cong lên, giơ chén về phía Giản Thần Hi, rồi đưa đến bên môi, ngửi một cái, Trần Uyển Như nhíu mày, nâng mắt lên, không nặng không nhẹ nhìn Giản Thần Hi.
Lăng Mạt Mạt thấy Trần Uyển Như nhận lấy ly rượu, lúc này mới nhận lấy một ly uống rượu khác trong tay Giản Thần Hi.
Giản Thần Hi lại cầm một ly rượu của mình từ trên bàn, giơ ly rượu về phía trước Trần Uyển Như cùng Lăng Mạt Mạt lên, nhẹ nhàng chạm chén: “Tôi kính hai người!”
Nói xong, Giản Thần Hi giơ tay lên, uống một hơi cạn sạch.
Trần Uyển Như cũng hơi giơ ly rượu lên, đưa rượu trong ly vào trong miệng, Lăng Mạt Mạt vừa mới đưa ly rượu đến bên cạnh môi mình, còn chưa mở miệng ra để uống, thì động tác Trần Uyển Như đặt ly rượu xuống có chút lớn, không nghĩ sẽ đụng vào cánh tay của Lăng Mạt Mạt, sức lực rất lớn, làm tay Lăng Mạt Mạt run lên, ly rượu trong tay không cầm chắc, lập tức rơi xuống đất, vỡ tan tành.
Trần Uyển Như nhẹ nhàng xua tay, ý bảo mình không cố ý, vội vàng cầm một ly rượu mới một lần nữa, đưa cho Lăng Mạt Mạt, ý bảo Lăng Mạt Mạt uống.
Lăng Mạt Mạt nhận lấy, giơ về phía Giản Thần Hi, uống vào.
Ánh mắt Giản Thần Hi hơi lóe lên, nhưng không nói gì, chỉ cười, rồi một lần nữa ngồi ở bên cạnh Lục Niệm Ca, bộ dáng nhu thuận.
Trần Uyển Như đứng lên, chỉ ngoài cửa, liền đi ra ngoài.
Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509843/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.