Lời ký giả còn chưa nói hết, Trần Uyển Như lại đột nhiên lớn tiếng nói: “Câm miệng!”
Ánh mắt của Trần Uyển Như, trực tiếp quét về phía ký giả vừa mới mở miệng nói chuyện, ánh mắt của cô cực kỳ sắc bén, khiến cho ký giả kia, ngay tức khắc ngoan ngoãn ngậm miệng, thậm chí đến hít thở cũng không dám thở mạnh.
Lúc này Trần Uyển Như mới hài lòng nhếch môi, khôi phục bộ dáng biếng biếng nhác nhác lại tản mạn vô cùng, khẽ nhún vai một cái, thân thể càng lúc càng nghiêng nghiêng d;đ*l%q/đ.Lam.Anh dựa vào vách tường, nói chuyện chẳng chút khách sáo: “Các người không cần giơ tay hỏi chuyện của tôi, tôi cũng không có thời gian trả lời câu hỏi của các người như vậy!”
Vốn dĩ những ký giả này cũng muốn hỏi, giơ tay lên, thấy bộ dáng của Trần Uyển Như như vậy, cũng đã đều sợ hãi buông tay xuống.
“Các người muốn hỏi chuyện gì, không cần nói, tôi cũng đều biết rõ!” Giọng điệu của Trần Uyển Như mang theo vài phần giễu cợt: “Ban đầu Lăng Mạt Mạt hiển nhiên sẽ không nói cho các người biết cô ấy đi tìm Lục Niệm Ca vì cái gì, bởi vì chuyện tôi ra album mới, là một sự kiện cực kỳ bí mật, bản thân những người biết đến, cũng không được vài người, mà Lục Niệm Ca, anh ta cũng không dám nói với các người tại sao Lăng Mạt Mạt đi tìm anh ta, cho nên hiển nhiên lời giải đáp của chuyện này, đều có thể có chút không rõ ràng, hiện tại mấy tấm hình đã phá hỏng, đều có thể bị kẻ có lòng dạ tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509826/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.