Hội họp báo sẽ bị tạm ngừng trong vòng mười phút, các ký giả đã sớm tràn đầy chờ mong, bây giờ nhìn thấy Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt trở lại sân khấu, nhất thời hưng phấn khác thường cầm máy quay phim không ngừng tụ lại quanh họ.
Đèn flash chớp liên tục, chọc cho tâm tình Lăng Mạt Mạt vốn đã khẩn trương đột nhiên căng lên, theo bản năng muốn rút tay từ lòng bàn tay Lý Tình Thâm ra.
Sắc mặt Lý Tình Thâm bình tĩnh, trong con ngươi trong suốt nổi lên ánh sáng lạnh lùng sắc bén, không tiếng động nắm chặc tay Lăng Mạt Mạt tay, lôi kéo cô, đi tới trước sân khuâus hợp báo.
Đi thẳng đến chỗ ngồi của Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt, Lý Tình Thâm mới khe khẽ buông tay Lăng Mạt Mạt ra, anh vẫn luôn hạ mí mắt, cử chỉ ưu nhã kéo ghế cho Lăng Mạt Mạt, cực kỳ thân sĩ nhìn cô ngồi xuống, anh mới đưa một cái tay ra, tùy ý kéo ghế của mình, lười biếng ngồi xuống.
SAu khi Lý Tình Thâm ngồi vào chỗ của mình, anh chỉ nghiêng đầu gật với đơn người chủ trì gật đầđã sớm chuẩn bị một cái.
Dư quang khóe mắt nhìn lướt qua Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi, hơi hiện lên một chút cười lạnh, cuối cùng dừng lại mái tóc đen trên người cô gái.
Cô ngồi đoan chính ở chỗ đó, thần thái mềm mại, một đôi mắt bởi vì mới vừa rồi khóc mà cực kỳ sáng ngời, khóe môi hơi nhếch, giống như là đang nỗ lực mỉm cười, chỉ là nụ cười như vậy, không có sáng rỡ chói mắt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509822/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.